Mặc dù ở đây toàn là quỷ hồn, nhưng lại không biết chân tướng sự việc cho nên không khác gì người bình thường, thấy bà cô quản giáo đột nhiên biến mất, lúc đầu đang ồn ào náo nhiệt thì bây giờ lập tức yên lặng như tờ, mọi người đều ngây ra như phỗng, nhìn Diệp Thiếu Dương.
“A!” Không biết nữ sinh nào gào lên đầu tiên, quay người bỏ chạy.
“Quỷ…!!!”
Đám người giống như ong vỡ tổ, né ra tứ tán.
Diệp Thiếu Dương cảm thấy thật câm nín, mặc dù biết bọn họ chưa biết gì hết, cho nên mới xem hiện tượng này thành hiện tượng quái dị ma quỷ, nhưng rõ ràng bọn họ mới là quỷ, lại xem mình là quỷ mà bỏ trốn mất dạng, cảm giác này quả thật rất là kỳ quái.
Thừa dịp đám người tản ra, Diệp Thiếu Dương phóng một mạch ra ngoài, đi tới tòa lầu trong trí nhớ kia, cũng không thèm để ý các nữ sinh đang kinh ngạc trên cầu thang, phí nước đại lên lầu bốn, xông vào căn phòng phía cuối cùng.
Cửa đã khóa từ bên trong, Diệp Thiếu Dương đá một phát bay cánh cửa, vừa xông vào đã lập tức trợn tròn mắt: Bên trong có một cô em gái đang thay quần áo, lộ ra nửa người trắng bóc.
Thấy Diệp Thiếu Dương xông vào, cô nàng ngây dại cả người.
Diệp Thiếu Dương vội vàng bịt mắt lại rồi nói: “Em gái chớ hiểu lầm, tôi tới để tìm người, tôi không phải là yêu râu xanh…”
“Yêu râu xanh! Đồ dê xòm” Cô gái hét ầm lên.
Tiếng hét khiến cho các em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090121/chuong-1576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.