“Bất cứ sự vật nào, có sinh thì có diệt, âm ty muốn tiêu diệt Thái Âm sơn cũng rất lâu rồi, chỉ là mãi chưa thể làm được. Nói thật, lấy tính cách của Đạo Phong, trừ Vô Cực Quỷ Vương, ta không thể nghĩ ra còn có tà vật nào có tư cách làm đối thủ của hắn.
Hơn nữa đệ nghĩ đi, hắn thành lập Phong Chi Cốc, ở Quỷ Vực điên cuồng giành địa bàn, rất có thể chính là vì tiết chế thế lực Thái Âm sơn phát triển, chỉ là hắn cũng không muốn nợ âm ty, cho nên bị coi là phản nghịch.
Tiểu sư đệ, ta thật ra đã sớm nghĩ tới, âm ty đem Đạo Phong coi là phản nghịch, nhưng đối với Phong Chi Cốc tồn tại, vẫn luôn là tư thái ngầm đồng ý, cái này không phù hợp tác phong của âm ty nha.
Bọn họ khẳng định sẽ lo lắng Phong Chi Cốc làm lớn, kết minh với Thái Âm sơn, hoặc là trở thành Thái Âm sơn thứ hai. Nhưng bọn họ cái gì cũng chưa làm, hai đứa cảm thấy là vì sao?”
Diệp Thiếu Dương vỗ đùi nói: “Còn nhớ rõ lần trước, Chuyển Luân Vương và Từ Văn Trường tự mình đến dương gian tìm Đạo Phong... Không chừng là tìm hắn đàm phán?”
Lão Quách ngẩn ra nói: “Đệ vừa nói như vậy, quả thật không chừng, đàm phán với Đạo Phong, quan viên bình thường khẳng định không đủ tư cách, Chuyển Luân Vương tự mình đi, cũng coi như đủ nể mặt Đạo Phong.”
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Nhưng Chuyển Luân Vương sẽ đàm phán sao?”
“Ha ha, cái này đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089989/chuong-1444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.