Tuyết Kỳ còn giúp Tạ Vũ Tình xử lý mấy sự kiện thần quái, thành trợ thủ không thể thiếu của cô.
“Cô nói: hồ ly tinh có phải đều là rất lẳng lơ hay không?” Tạ Vũ Tình ăn nho vừa mua, đột nhiên hỏi.
“Không có đâu, cô từ đâu ra kết luận này?” Tuyết Kỳ dùng ipad chơi games, thuận miệng nói.
“Không phải kết luận, tôi là đoán, hồ ly tinh mà, chuyên môn mê hoặc nam nhân, không phải rất lẳng lơ sao?”
Tuyết Kỳ bật cười: “Thì ra cô là lo lắng Thiếu Dương bị cô ấy ăn mất.”
“Đúng vậy, có hồ ly tinh ở bên người, lại xinh đẹp như vậy, không nắm chắc được.”
Tuyết Kỳ nói: “Tôi thấy sẽ không đâu, Diệp Thiếu Dương tuy nhìn như lỗ mãng, háo sắc, nhưng điểm mấu chốt là có.”
“Cái đó ai biết.” Tạ Vũ Tình lẩm bẩm một tiếng.
Đúng lúc này, điện thoại vang, Tạ Vũ Tình cầm di động lên tiếp nghe.
Điện thoại là Kỳ Thần gọi tới, sau khi kết nối nói: “Lão đại chị làm gì thế, còn chưa ngủ?”
“Cái gì, đừng nói thứ vô dụng, có việc thì nói.” Tạ Vũ Tình đối với hắn trước giờ không cho hoà nhã.
“A A, là như vậy, vừa nhận được điện thoại của ban trinh sát hình sự, nói có một đứa nhỏ, ở dưới tình huống cửa nhà khóa trái mất tích…”
“Mất tích tìm chị làm gì!” Tạ Vũ Tình kêu lên.
“Lão đại nghe em nói xong đã, đội hình cảnh đã tra xét, cửa nhà đứa nhỏ khóa trái, không có khả năng ra được.”
“Cạy cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089907/chuong-1362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.