Diệp Thiếu Dương cẩn thận suy nghĩ, đại khái là hình thể hồ ly không thích hợp bơi lội, tuy cô ta hiện tại bơi cũng không tốt, nhưng ít ra chưa bị chết đuối.
Nhìn bộ dáng vụng về của cô ta ở trong nước như chó chạy, Diệp Thiếu Dương nhất thời cảm thấy rất thú vị, ngồi ở khu nước cạn bên bờ, huýt sáo một tiếng.
“Này, lại đây nha, ta ở nơi này!”
Cửu Vĩ Thiên Hồ nghe thấy tiếng hắn, ngẩng đầu nhìn lại, do dự một phen, từ bỏ lên bờ, hướng bên trái bơi đi.
Diệp Thiếu Dương nhìn thấu ý đồ của cô ta, lên đảo, dọc theo bên bờ di động về phía trái, Cửu Vĩ Thiên Hồ đành phải vòng quanh hòn đảo tiếp tục bơi về phía trước, Diệp Thiếu Dương một đường đi theo, từ đầu tới cuối phương hướng đối mặt cô ta, làm cô ta không có cách nào vòng qua mình lên bờ.
“Hắc hắc, ta nói, ngươi như vậy là không được, ngươi cũng đừng giãy giụa nữa, mau mau lại đây đi.”
Cửu Vĩ Thiên Hồ vốn không giỏi bơi, cũng may mắn trong nước không có sóng, mới có thể quẫy lâu như vậy, lúc này cũng cạn kiệt tinh lực, đành phải không đi để ý Diệp Thiếu Dương nữa, hướng tới hòn đảo bơi đi.
Diệp Thiếu Dương an vị ở khu nước cạn, giống như người lớn gọi trẻ con, vỗ vỗ tay, dang tay ra nói: “Mau tới đây đi, bằng không chết đuối thật đó!”
Cửu Vĩ Thiên Hồ đến gần một chút, thấy bộ dạng này của hắn, nhất thời xấu hổ giận dữ không thôi, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089880/chuong-1335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.