“Gần đây tông môn chúng tôi cũng gặp một lần nguy cơ, tình hình cụ thể thì không nói nữa, tóm lại tạm thời không có ai có thể đến giúp tôi. Nhưng tôi lại không thể đi, tuy điều tra chưa có tiến triển, nhưng tôi phải lưu lại giám sát động hướng của lão vu bà này, bằng không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Tôi đã ở lại nơi này hai năm, hy sinh mấy đồng môn, tôi khẳng định không thể cứ như vậy từ bỏ, anh hiểu chưa?”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, loại cảnh ngộ này, đổi thành bất luận kẻ nào hẳn là đều sẽ không bỏ cuộc nhỉ, bằng không làm sao mà đối mặt đồng môn đã chết?
“May mắn tôi gặp được anh rồi, Diệp thiên sư, tôi tin tưởng thực lực của anh. Chờ đợi nữa, có lẽ cũng sẽ không có kết quả gì, tôi cung cấp manh mối cho anh, một lần hành động diệt trừ cứ điểm Linh tu hội ở Khang Đa, nếu anh có thể bắt sống lão vu bà, có lẽ có thể dùng câu hồn thuật tra hỏi ra manh mối liên quan tới tổng hội bọn họ.”
Diệp Thiếu Dương nghe cô nói như vậy, bắt đầu suy tư, lập tức nói: “Cô có chủ ý gì?”
“Tôi đem manh mối tôi nắm giữ nói cho anh trước nha.”
Hà Dương từ trên bàn cầm lấy một chai nước khoáng muốn uống, bị Diệp Thiếu Dương đoạt lấy.
“Nước này không phải tặng, bên dưới không phải viết sao, ba tệ một chai.”
“Đúng, làm sao vậy?” Hà Dương cực kỳ khó hiểu.
“Ba tệ một chai đó, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089845/chuong-1300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.