“Không phải làm thêm, vì sao trở về muộn như vậy, hơn nữa nhìn thấy chúng ta cũng không chạy chứ?”
Gã thấp vừa nghe, cảm thấy có đạo lý, hai người nhìn nhau, cười cười đáng khinh, đẩy nhanh bước chân, vừa gọi em gái dừng lại.
Đi qua đường, phía trước là một đoạn đường tối tăm nhất hẻo lánh nhất, đi qua thêm mấy trăm thước, chính là cổng chính nhà xưởng Khang Đa.
Lúc này em gái đã dừng.
Hai người nhất thời kích động cả người đều ngứa ngáy, bước nhanh đi qua.
“Em gái đừng sợ, bọn anh không phải người xấu, ha ha, bọn anh là người tốt...”
Hai người bước nhanh đi đến phía sau em gái, lúc này em gái quay đầu, trên mặt mang theo một cái khẩu trang phấn hồng, chỉ lộ ra mắt và lông mày, chỉ nhìn qua như thế này, hai người đã không chút nghi ngờ, đây tuyệt đối là mỹ nữ.
Hơn nữa ngực rất lớn, đem áo thun dựng căng lên, hai người nhìn chằm chằm, liền nhịn không được nuốt cả đống nước miếng.
“Em gái, em là người Khang Đa sao, bọn anh cũng thế, em đêm hôm, ở đây làm gì?”
Gã thấp nói chuyện cũng không lưu loát.
“Các anh muốn chơi chút không?”
Em gái dùng giọng nói tràn ngập dụ hoặc nói.
“Chơi, chơi, bao nhiêu tiền cũng được!”
Gã thấp gật đầu như giã tỏi.
Muội tử nhẹ nhàng cười:
“Năm trăm, nhưng em chỉ cùng một người.”
Hai người sửng sốt, nhìn nhau.
“Huynh đệ nhường cho tôi, ngày mai tôi mời cậu uống rượu!”
“Trương ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089835/chuong-1290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.