Lập tức đi qua, vẽ một tấm Dẫn Hồn Phù, muốn dán lên trên mặt cô ấy, Tào Lộ đột nhiên hô lên: “Đợi chút!”
“Đại pháp sư, tôi nhớ rõ ở đại khái một tháng trước, Thang Hoài nói với tôi một câu, bảo tôi kiếp này vĩnh viễn không được vào nhà xưởng Khang Đa.”
“Vĩnh viễn đừng vào nhà xưởng Khang Đa... Vì sao?”
“Tôi lúc ấy hỏi, anh ấy cũng không nói gì, đáng tiếc tôi lúc ấy cho rằng anh ấy là vì ở trong xương làm việc không vui vẻ gì, mới nói như vậy, chưa truy hỏi rõ ràng...”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu nói: “Cảm ơn cô, Tào Lộ, cô còn có cái gì muốn nói không?”
Trong mắt Tào Lộ trào ra lệ nóng nói: “Nếu hồn phách của anh ấy còn, tôi hy vọng đại pháp sư có thể đem anh ấy cứu ra, đưa đi âm ty...”
“Tôi sẽ dốc hết sức, chuyện này tôi sẽ tra đến cùng!”
Tào Lộ cúi đầu cảm ơn, sau đó hóa thành khói, chủ động tiến vào trong Dẫn Hồn Phù.
Diệp Thiếu Dương buông tay, linh phù hướng tới ngoài cửa sổ bay đi.
Diệp Thiếu Dương nhìn linh phù bay đi, âm thầm thở dài.
Tạ Vũ Tình nói: “Chuyện này cậu thấy thế nào?”
“Đối phương không phải tà vật bình thường!” Diệp Thiếu Dương buông tay, tuy trong lòng rất kinh ngạc, vì sao lại để mình gặp được một đối thủ khó giải quyết, nhưng không thừa nhận cũng không được.
Tạ Vũ Tình nhíu mày nói: “Đối với cậu mà nói, hẳn là không phải vấn đề gì lớn chứ?”
“Chị nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089809/chuong-1264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.