Trước kia gần như không dám nghĩ vấn đề này, nhưng hiện tại, trong lòng Diệp Thiếu Dương lại mơ hồ hiện lên một tia ý nghĩ như vậy.
Còn có ở trên xe lửa gặp được thằng cha tên Nam Cung Ảnh kia... Nghĩ đến loại giọng điệu khinh miệt đó của gã khi nói chuyện với mình, Diệp Thiếu Dương liền tức giận. Chuyện này cũng thành động lực tu luyện của hắn.
Tuy Mã Thừa đã tận khả năng mua rất nhiều thứ, nhưng sau khi ở nhà vài ngày, Diệp Thiếu Dương phát hiện trong nhà vẫn là thiếu rất nhiều vật nhỏ, không ngừng mua thêm, vốn trong thẻ đã không còn lại mấy đồng, rất nhanh đã một nghèo hai trắng.
Vừa vặn lúc này lão Quách trở về, Diệp Thiếu Dương bảo hắn hỗ trợ giới thiệu cho mình mấy công việc khai quang, xem phong thuỷ.
Buổi chiều hôm đó, Diệp Thiếu Dương mời lão Quách đến uống rượu, mua rượu ngon đồ nhắm, vốn đang muốn mời Tạ Vũ Tình, nhưng điện thoại gọi tới, Tạ Vũ Tình nói gần đây vì một vụ án bận tối mày tối mặt, thật sự không có thời gian.
Về phần Chu Tĩnh Như, Diệp Thiếu Dương và cô cũng vẫn duy trì liên hệ, biết cô còn ở nước ngoài, phải một thời gian nữa mới trở về, Đàm Tiểu Tuệ và cô ở cùng một chỗ, tới nay vẫn rất an toàn, cũng an tâm.
“Chuyện gì cao hứng như vậy?” Lão Quách thấy Diệp Thiếu Dương vẻ mặt tươi cười, lộ ra hưng phấn hiếm thấy, nhịn không được hỏi.
Diệp Thiếu Dương bưng chén rượu nói: “Hai ta cạn một ly trước, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089798/chuong-1253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.