Xe lửa chạy được một nửa, Tiểu Ngư đứng dậy đi rót nước, hồi lâu không trở về, Nhuế Lãnh Ngọc có chút lo lắng, đi qua tìm cô bé, cuối cùng lại là một mình trở lại.
“Người đâu?” Diệp Thiếu Dương hỏi.
“Nói chuyện phiếm với bạn trai.” Nhuế Lãnh Ngọc thần bí cười cười.
“Bạn trai?” Diệp Thiếu Dương sửng sốt.
“Anh tự đi xem.”
Vì thế Diệp Thiếu Dương làm bộ đi WC, đi đến chỗ nối của toa xe, quả nhiên nhìn thấy Tiểu Ngư đang cùng một tiểu tử mặt đối mặt đứng chung một chỗ nói chuyện phiếm, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, vẻ mặt Tiểu Ngư có chút không được tự nhiên.
“Đây là tiểu sư thúc của mình.” Tiểu Ngư giới thiệu cho hai bên, “Đây là bạn học của con, Vương Lâm.”
Vương Lâm kêu lên: “Chào đại ca.”
Diệp Thiếu Dương cười cười, lơ đãng đánh giá gã trẻ tuổi này, bộ dạng cũng không tệ lắm, vóc dáng rất cao, chỉ là có chút gầy yếu.
Tổng thể mà nói ấn tượng cũng không tệ, duy nhất khiến Diệp Thiếu Dương có chút không thoải mái, là hai hàng lông mày của Vương Lâm, ở giữa có tóc rối nối liền một chỗ, sách tướng có nói: “Hai hàng lông mày nối liền, tâm hắn tất hiểm”.
Tuy không thể quơ đũa cả nắm, nhưng cái gọi là tướng từ tâm sinh, người có loại tướng mạo này, bình thường đều rất có tâm cơ.
Tùy tiện hàn huyên vài câu, vào WC, liền trở về, vừa lúc có tiếp viên đẩy xe đẩy tới bán đồ, Diệp Thiếu Dương hướng bên cạnh nhường chút, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089761/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.