Diệp Thiếu Dương giả ý xem cùng cô một lúc, đột nhiên nắm lên một bàn tay của cô, bắt đầu quan sát.
Tiểu Ngư quay đầu, mở to hai mắt:
“Tiểu sư thúc, con muốn nói cho lão mẹ, thúc chiếm tiện nghi con!”
“Ai chiếm tiện nghi của con.”
“Chính là thúc. Ha ha, thúc xong rồi, mẹ con sẽ ép thúc lấy con!”
Diệp Thiếu Dương muốn ngất nói:
“Đừng nói bậy, thúc chỉ là đột nhiên xem tướng tay con, con sắp tới giống như có số đào hoa.”
“Thật sự? Thúc biết xem tay?”
“Đâu chỉ xem tay, thúc tốt xấu là Mao Sơn nội môn đệ tử phải không, phương diện này là nghề chính.”
“Đúng vậy, sao con lại quên cái này!” Tiểu Ngư vỗ đùi kêu to:
“Trước kia con bảo lão cha tính mệnh cho con, ông ấy một mực không chịu, nói học nghệ không tinh, không biết thứ này, thúc khẳng định hiểu hơn nhiều, thúc tính mệnh cho con đi! Xin tiểu sư thúc đó!”
Nói xong ôm cánh tay hắn làm nũng.
“Ặc... Có lợi gì?” Diệp Thiếu Dương còn đang khiến sự tình nhìn qua tỏ ra tự nhiên, miễn cho khiến Tiểu Ngư hoài nghi.
Tiểu Ngư nghiêng đầu nghĩ nghĩ, đem tay ngọc vươn cho Diệp Thiếu Dương, hé miệng cười nói:
“Vậy, thúc xem tay cho người ta, tay người ta mặc cho thúc sờ!”
Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa ngất xỉu.
Kế hoạch thành công, hai người cùng nhau đi vào trong phòng ngủ của cô.
Đây là kế hoạch của Diệp Thiếu Dương: trực tiếp tìm Tiểu Ngư nói muốn xem tướng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089704/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.