Diệp Thiếu Dương ôm đầu, ngồi trên giường, không nói câu gì cả.
Trong lòng Mộ Thanh Vũ tràn đầy thất vọng, để xoa dịu đi bầu không khí cô liền cầm điện thoại của hắn lên, đưa cho hắn rồi nói:
"Vừa nãy có người gọi điện thoại cho anh, gọi tận hai cuộc liền, có lẽ có chuyện gấp."
Diệp Thiếu Dương đưa tay nhận lấy điện thoại, vừa nhìn thấy người gọi liền hoảng hốt:
"Là Nhuế Lãnh Ngọc gọi!"
Diệp Thiếu Dương có chút hoang mang, hắn vội vàng nhấc máy gọi cho Trương Tiểu Nhụy, điện thoại được kết nối, người nghe máy là Nhuế Lãnh Ngọc. Rõ ràng là cô đang ở trong phòng bệnh của Trương Tiểu Nhụy.
"Anh hết bận rồi?" Nhuế Lãnh Ngọc nhàn nhạt hỏi.
Diệp Thiếu Dương nhìn mộ Thanh Vũ một chút, sau đó mới đáp:
"Xong rồi, vừa nãy có chút việc, cô tìm tôi có việc à?"
"Hiện tại không sao rồi, tôi đi ngủ rồi, để mai nói đi." Nói xong cô liền cúp luôn máy.
Diệp Thiếu Dương ôm điện thoại, có chút hụt hẫng cùng mất mát.
"Là cô gái mà anh thích sao?" Mộ Thanh Vũ hỏi:
"Tôi xin lỗi."
Diệp Thiếu Dương lắc đầu một cái, từ tốn nói:
"Cô vẫn nên về phòng đi."
Mộ Thanh Vũ mặc quần áo tử tế, ra khỏi phòng.
Diệp Thiếu Dương ngồi ở trên giường, ngây ngốc một lúc, sau đó hắn lấy kính Âm Dương ra rồi thả Ôn Kiều Hoa ra.
"Ta thấy được hết những chuyện ban nãy rồi.”
Ôn Hoa Kiều ngồi xuống bên cạnh hắn.
"Cảm ơn cậu, Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089620/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.