“Bà ấy có vẻ như là đã trúng cổ trùng.”
“Không phải có vẻ, mà đúng là cổ trùng.”
Thành Quân nói:
“Là Ôn Hoa Kiều hạ mệnh cổ, không có cách nào giải trừ, ngay cả Lý Ông tế ti cũng bó tay không có biện pháp.”
Diệp Thiếu Dương nghe vậy cả kinh, nói: “Anh làm sao biết là Ôn Hoa Kiều hạ cổ?”
“Là Lý Ông nói, trong cơ thể bà ấy có một con cổ trùng. Ôn Hoa Kiều trước khi chết dùng máu của bản thân hạ, ả sau đó chết đi, cổ này cực kỳ lợi hại, ngoài bản thân ra không có cách nào giải trừ, ngay cả Lý Ông cũng không làm được.”
Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, càng thêm kinh ngạc không thôi: Ôn Hoa Kiều biết hạ cổ? Bà ấy không phải người Hán sao?
“Ôn Hoa Kiều vì sao phải hạ cổ hại mẹ anh? Hai người họ không phải bạn tốt sao?”
Diệp Thiếu Dương nói ra nghi vấn quan trọng nhất trước.
“Không biết.”
Thành Quân lạnh lùng hừ một tiếng:
“Tri nhân tri diện bất tri tâm, ai biết ả vì sao ác độc như vậy, Ôn Hoa Kiều đã chết, mẹ tôi điên rồi, tôi cũng không biết đi đâu để hỏi.”
Diệp Thiếu Dương nói:
“Lời này anh nói không đúng, người ta làm việc chung quy phải có mục đích, bà ấy nếu hại mẹ anh, tất nhiên có nguyên nhân.”
Thành Quân chủ động nói về một đoạn chuyện cũ:
Đó là buổi tối ngày nào đó lúc Ôn Hoa Kiều sắp chết.
Trước đó không có dấu hiệu gì. Thậm chí Ôn Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089609/chuong-1064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.