"Bây giờ bên đó đã thu được hơn mười thi thể rồi, vẫn đang đặt trên núi, không có cách nào để đưa được xác xuống. Chỉ còn cách dùng thuật đuổi thi, cho nên tối hôm qua tộc trưởng đến tìm tôi, nói tôi đi đuổi thi..."
Diệp Thiếu Dương cuối cùng cũng coi như là đã hiểu, buồn bực nói: "Tại sao lại là tôi, chẳng lẽ trong tộc của cô không còn thầy phù thủy khác hay sao?"
"Toàn bộ mười tám trại, chỉ có gia đình chúng tôi là thầy phù thủy hợp pháp. Mỗi trại đều có thầy phù thủy nhưng đa số đều không biết thuật đuổi thi, mà có biết cũng không có tư cách đi đuổi thi."
Mộ Thanh Vũ giải thích: "Phù thủy ở trong trại người Miêu, cũng là vừa kinh vừa sợ, một phù thủy bình thường sẽ không dám thừa nhận chính mình là phù thủy, nếu không trong trại xảy ra bất kì chuyện kì lạ gì đều sẽ đổ lên đầu hắn, cũng không có ai dám giao du với anh ta, không cả dám ăn cơm nhà hắn luôn.
Chỉ có những thầy tế như chúng tôi mới là thầy phù thủy hợp pháp. Anh trai tôi không ở đây nên chuyện này liền đổ lên đầu tôi, nhưng tôi không hiểu sâu về vu thuật, sợ không ứng phó được, cho nên muốn tìm anh hỗ trợ."
Diệp Thiếu Dương xua xua tay: "Bắt ma còn có thể, giết cương thi cũng được, nhưng nếu muốn đuổi thi đi thì Đạo gia chúng tôi không có phép thuật này."
Mộ Thanh Vũ nói: "Không cần anh đuổi, anh chỉ cần làm trợ thủ giúp tôi là được. Lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089581/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.