“Nắm chắc mười phần. Chỉ cần hắn tiến gần đến, tâm thuật Thất Châm Quỷ của ta trong một phạm vi nhất định thì cho dù có là thần thánh cũng không đỡ nổi. Huống hồ…”
Trương Quả móc tấm linh phù phong ấn hồn phách Tiểu Mã ra, cười nói: “Chẳng phải chúng ta vẫn còn có thằng ngốc này hay sao? Đến lúc đó dùng cậu ta để uy hiếp Diệp Thiếu Dương. Khi ấy đạo tâm tất loạn, hắn nhất định phải chết.”
Vương Bình ngoan ngoãn cười, nói: “Xin chúc mừng sư phụ trước.”
Trương Quả ha ha cười lớn: “Lần này công lao của ngươi rất lớn. Cho dù là kẻ ác thì cũng cần phải có thân tín để cùng làm việc ác. Ngươi trung thành với ta, ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi. Tướng quân Doihara kia có vẻ rất thích ngươi, ngươi nghĩ sao?”
Vương Bình rũ mắt, ngập ngừng một lúc rồi nói: “Sư phụ, việc này hay là đợi sau khi giết Diệp Thiếu Dương rồi hãy nói đi.”
Diệp Thiếu Dương cất đồng tiền bằng đồng đi rồi bắt đầu thu dọn đồ đạc, mang theo tất cả pháp khí của mình, xoay người nhìn mọi người một cái.
Nhuế Lãnh Ngọc, Tứ Bảo, lão Quách, Qua Qua, đến ngay cả Tuyết Kỳ vẫn luôn bám theo Tạ Vũ Tình cũng bị gọi đến.
“Bọn đệ đi cứu Tiểu Mã. Quỷ Vực không giống với trần gian, nguy hiểm hơn rất nhiều. Quách sư huynh, huynh vẫn đừng nên đi thì hơn.” Diệp Thiếu Dương nhìn lão Quách, nói.
Lão Quách do dự một chút rồi nói: “Ta vẫn nên đi thì hơn. Yên tâm đi, ta sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089540/chuong-994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.