Diệp Thiếu Dương ngồi tầm hai chu thiên hồi phục gần hết mấy vết thương trên hồn phách, pháp lực cũng quay lại hơn phân nửa thì mới đứng dậy rửa mặt, sau đó mới tới nhà Vương Bình cùng với Nhuế Lãnh Ngọc.
Vốn tính gọi xe taxi, ai ngờ Nhuế Lãnh Ngọc đi ra mở cửa một chiếc xe màu đỏ mới tinh đậu sát bên đường.
“Xe ai vậy?”
Diệp Thiếu Dương ngồi vào nhìn quanh xe, trong ngoài hoàn toàn là đồ mới.
“Tôi mới vừa mua, trước không tới tìm anh là vì đi lấy xe về.” Nhuế Lãnh Ngọc cười hỏi:
“Cảm thấy thế nào?”
“Xe tốt đó, loại xe gì đây, bao nhiêu tiền?”
“Mini, tầm ba trăm ngàn.”
Diệp Thiếu Dương trợn mắt nhìn cô hồi lâu rồi nói:
“Thật là, sao lúc trước lâu vậy không biết là cô giàu đến vậy?”
Nhuế Lãnh Ngọc cười:
“Tôi không giống anh, vừa gặp cơ hội giúp đỡ mỹ nữ liền miễn phí phục vụ, còn tôi thì khác, đều thu phí hết.”
Diệp Thiếu Dương ngại ngùng nhún vai:
“Sau này thuận tiện rồi, ra ngoài không cần phải đón xe, một mét mười đồng, quá đắt.”
“Muốn tôi làm tài xế riêng cho anh à, nằm mơ đi!”
Dừng một lúc, Nhuế Lãnh Ngọc hỏi:
“Đúng rồi, chuyện Vương Bình lại còn có Tiểu Mã trong này nữa, coi mòi khó mà xử lý được đây.”
Diệp Thiếu Dương nghe cô nhắc tới chuyện này bỗng chốc cảm thấy buồn rầu không thôi, chỉ thở dài rồi không nói gì hết.
Dùng xe tại phía trước ngõ nhỏ nhà Vương Bình, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089530/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.