Diệp Thiếu Dương thấy nói hắn đi không được cũng chỉ đành gồng mình chống đỡ, tiếp tục chém giết quỷ binh, cho dù có chết cũng phải giết thêm vài tên ác quỷ, giết một bớt một.
Nếu nói ra đám ma quỷ giả dối thế nào mà lúc trước bọn hắn đã tiêu diệt bao nhiêu là binh tốt cũng không thấy hai tên tướng sĩ Nhật Bản tham chiến chỉ đứng chỉ huy chiến đấu, thì bây giờ thấy hai người bọn hắn sức cùng lực kiệt, pháp lực cạn gần hết mới đột nhiên ra tay là đây.
Hai người chật vật ngăn cản, nguy hiểm liên tiếp trong gang tấc.
“Đi mau, ta đưa người đi ra ngoài!” Diệp Thiếu Dương la to.
“Muốn đi thì phải cùng đi, muốn chết thì cùng chết!” Tiêu Dật Vân cũng là người có nguyên tắc tình nghĩa.
Một cụm quỷ khí ngưng tụ lại thành cây kiếm đánh “ầm” vào vai Diệp Thiếu Dương khiến hắn bay ra xa. Tiêu Dật Vân vội chạy lên cứu viện nhưng lại bị một tên tướng sĩ khác chặn ngang đường.
Diệp Thiếu Dương bị đánh rơi xuống dưới gặp phải đám quỷ binh đứng rình chờ nãy giờ, chúng nháo nhào vung kiếm chém Diệp Thiếu Dương.
Một pháp khí khuyên tròn bắn từ phía xa lại dừng lại ngay dưới người Diệp Thiếu Dương thay hắn chặn lại sự tấn công từ phía dưới.
Tiếp đó là hai người một nam một nữ bay tới bên trong trận pháp, hai người đều ăn mặc đồ của đạo sĩ, người nam vừa nhảy xuống tới liền ném bùa ngọc về phía Diệp Thiếu Dương nói:
“Diệp Thiên Sư, xin hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089528/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.