Đột nhiên nghĩ đến cái gì, lau nước mắt, nói:
“Thiếu Dương không phải cậu quen biết Phán Quan sao, hay là cậu đi hỏi y một chút, Vương Bình có phải đã đầu thai rồi hay không? Hoặc là đi xem Sinh Tử Bộ thử đi.”
“Nào có chuyện dễ dàng như vậy, tôi chỉ là một pháp sư nhân gian, có rất nhiều việc không thể làm được, muốn xem Sinh Tử Bộ, trừ khi là gặp phải sự kiện vô cùng trọng đại nào đó, cần phải tra rõ hồn phách của một người có xuống âm ty hay chưa, nếu không tôi không có tư cách gì để xem Sinh Tử Bộ, vì chuyện này là thuộc về vấn đề cá nhân, càng không thể xem được.”
Hai đầu gối Tiểu Mã mềm nhũn, cơ hồn muốn quỳ xuống, nhìn hắn trầm giọng nói:
“Thiếu Dương, cậu là huynh đệ của tôi, cho tới giờ tôi vẫn chưa nhờ cậu bất kỳ chuyện gì, tôi chỉ xin cậu giúp tôi lần này. Dù là để tôi từ bỏ ý định cũng được, cầu xin cậu!”
Diệp Thiếu Dương cúi đầu, nhìn Tiểu Mã lệ nóng tuôn trào và đôi mắt đầy vẻ mong đợi, trong lòng chợt dao động, nói:
“Tôi sẽ đi một chuyến, nhưng có thể thành công hay không tôi không dám đảm bảo.”
Tiểu Mã gật đầu lia lịa, nắm lấy tay hắn không muốn buông ra. Lão Quách thầm thở dài, trợn mắt nhìn Diệp Thiếu Dương, ý là ta đã biết đệ sẽ như thế này.
“Tôi không thể ở nơi này tác pháp được, cần phải trở về, cậu ở chỗ này trông coi thi thể đi, nhiệt độ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089513/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.