Diệp Thiếu Dương xoay người, nhìn chằm chằm Đạo Phong, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Đạo Phong nhìn hắn, nhẹ nhàng lắc đầu.
Diệp Thiếu Dương lạnh lùng nói, “Giúp ngươi một lần cuối cùng, nếu ta còn chưa chết.”
“Hành động theo cảm tính.”
Đạo Phong cười khinh thường, “Thằng nhóc chết tiệt, đến khi nào thì ngươi mới trưởng thành đây?”
“Lão đại, chúng ta tới giúp ngươi!”
Đám người Qua Qua chạy đến, muốn xông vào trong trận pháp.
“Tất cả mọi người dừng lại!”
Nhuế Lãnh Ngọc giang ra hai tay, ngăn cản mọi người, quát lớn: “Các người đừng làm loạn thêm, Thiếu Dương làm như vậy, những pháp sư kia sẽ hiểu, vì thế hắn mới lựa chọn vào bên trong, chứ không phá trận từ bên ngoài! Các người xông vào như vậy, sự tình sẽ hoàn toàn rối loạn hơn thôi! hắn là có khổ tâm của mình.”
Tuyết Kỳ cũng đi lên, giúp cô ngăn mọi người lại, trầm giọng nói: “Thiếu Dương làm như vậy, bất kể kết quả thế nào, giới Pháp Thuật cũng sẽ lý giải cho hắn, rốt cuộc hắn cũng có nỗi khổ riêng, các người mà xông lên, khiến sự việc biến chất, kỳ thực chỉ hại hắn thêm.”
Mọi người cẩn thận suy nghĩ, đúng là như thế, nên đành đứng lại.
“Biết rồi, Đại tẩu.”
Qua Qua thè lưỡi, hạ giọng nói, “Người càng biểu hiện giống chị dâu chúng ta đó.”
Mọi người che miệng cười trộm.
Nhuế Lãnh Ngọc đỏ mặt, trừng mắt liếc nó một cái.
“Nhưng mà, lão đại có thể phá trận sao?”
Tiểu Thanh có chút lo lắng.
Nhuế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089500/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.