Lăng Vũ Hiên sắc mặt căng thẳng, nhìn kỹ thấy đó là một đoạn thúy trúc, bên trên còn vây quanh một sức mạnh cực kỳ cường đại, biết người đến không có ý tốt, vội vàng lui về phía sau nửa bước, tay rút phất trần, lăng không vẽ phù, tạo thành một đạo kết giới.
Thúy trúc đập lên bề mặt kết giới, khí tức bùng nổ, phát sinh một trận quỷ khóc sói gào, chớp mắt đã phá tan kết giới.
Lăng Vũ Hiên kinh hãi, phản ứng lại cực nhanh, lùi lại một bước, một lần nữa kết ấn, lại bị thúy trúc phá nát.
Lăng Vũ Hiên lùi liên tiếp tám bước, vẽ thành tám đạo kết giới, rốt cuộc mới có thể hoá giải khí lực của thúy trúc, trong lòng kinh hãi tới cực điểm, bắt lấy thúy trúc, đuôi ngón tay phóng chu sa, bắn lên thúy trúc, lập tức chuyển đen.
“Quỷ khí, lệ quỷ phương nào!”
Một bóng người màu xanh lá cây, đạp không bước đến: Tóc dài xoã ra, thân mặc đạo bào màu xanh, bên ngoài khoác tử sắc lũ y, chân mang giày bó, trong tay cầm một cây thúy trúc, như mới tuỳ tay chặt xuống.
Nhìn kỹ tướng mạo, khuôn mặt thon gầy, cặp lông mày sắc như kiếm, mũi cao mắt to, tướng mạo đường đường, đường nét tuấn tú nhưng lạnh lùng, biểu tình trầm mặc.
“Con bà nó, soái vậy!”
Tiểu Mã tự mình lẩm bẩm, “Đạo sĩ này, quả thực là Tống trọng cơ của của giới Pháp Thuật!”
Nói rồi dùng tay đẩy đẩy Diệp Thiếu Dương, “Tiểu Diệp Tử, đạo sĩ này là ai, có quen không?”
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089476/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.