“Ta……”
Người này đưa tay mò vào thắt lưng của mình, sờ sờ một hồi, lập tức biến sắc, kinh sợ nói: “Thẻ bài ở eo của ta, không thấy nữa!”
Mọi người vừa nghe, lập tức lui về phía sau mấy bước, từng người cầm chắc pháp khí trong tay, chuẩn bị tiến công.
Diệp Thiếu Dương tiến lên phía trước một bước, nhìn người này, nói: “Thẻ bài của ngươi mất không đúng thời điểm đó.
Ngươi tên gì?”
“Ta tên Lưu Dương.”
Lưu Dương nghẹn ngào sắp khóc ra, “Thực sự ta vẫn luôn đeo bên hông, ngay lúc ngươi nhắc tới thẻ bài, có người nào đó đã đẩy ta một cái, lúc ấy ta cũng không để ý, giờ mới biết, hắn trộm thẻ bài của ta!”
Nói rồi, nhìn sang hai vị sư huynh đệ kia của mình.
“Ngươi có ý gì, nghi ta ăn trộm?”
Một người nói, “Ta với ngươi làm sư huynh đệ bấy lâu, ta là người thế nào ngươi không biết sao?”
Thực sự Lưu Dương cũng không dám xác định.
“Được rồi, việc này không thể trì hoãn, hai sư huynh đệ các người cứ trói hắn lại trước đã, ta kiểm tra một lượt là biết liền.”
Hồ Trung cùng sư đệ kia giữ Lưu dương lại.
Lưu Dương muốn phản kháng, kết quả bị hai người đè chặt.
Diệp Thiếu Dương đi qua đó, lấy ra một đồng tiền đúc mẫu, dùng tơ hồng quấn quanh, tạo thành một cái Thiên địa sinh tử khấu, đưa đến gần miệng Lưu Dương, Lưu Dương toát mồ hôi đầm đìa, nhưng không có phản kháng.
Đột nhiên, Diệp Thiếu Dương thay đổi hướng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089471/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.