Diệp Thiếu Dương gật đầu, cùng thương lượng với Tạ Vũ Tình, xuống tìm nữ nhân họ Tôn đó, vật là do cô ta tặng, đương nhiên cô ta có vấn đề.
“Ngươi ôm khối đá này theo, xuống đó còn có chứng cứ.”
Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ, đành phải ôm cục đá theo, cảm thấy ít nhất cũng nặng mấy chục cân, may mà mình thân thể cường tráng, nếu không thì mệt chết không chừng.
“Toà nhà này quả thật là hang ở của đám hồ ly rồi, nhiều hồ ly tinh như vậy.”
Trong thang máy, Tạ Vũ Tình cảm khái nói.
Trung tâm Yoga đúng là quy mô rất lớn, trang hoàng cũng rất cao cấp, mang hơi thở cổ điển.
Tạ Vũ Tình giơ thẻ cảnh sát cho nhân viên lễ tân: “Chủ của các người có phải họ Tôn hay không?”
“Các người…… tìm Tôn tổng?”
Nữ lễ tân nói, “Cô ấy đang có lớp, xem chừng một lúc nữa mới có thể ra đây.”
Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vũ Tình nhìn nhau, nếu cô ta đã ở đây, vậy cũng tốt rồi.
Tạ Vũ Tình kéo nữ lễ tân ngồi xuống sô pha, dùng cách nói chuyện phiếm để thăm dò thông tin của Tôn tổng này.
Tôn tổng tên là Tôn Ánh nguyệt, nữ, hơn ba mươi tuổi, giống như là độc thân.
Là chủ duy nhất của trung tâm Yoga này.
“Toàn bộ tầng lầu này, đã được Tôn tổng mua lại, là trung tâm Yoga hàng đầu Thạch Thành, tất cả đều huấn luyện theo phương thức một kèm một.”
Nữ lễ tân có chút đắc ý nói, “Các người tới thật đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089408/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.