Hai tay Kiến Văn Đế một trên một dưới, để ở trước ngực, một đạo khí kim sắc dần hình thành trong lòng bàn tay, tựa như làn khói lại như tia sáng.
“Ta sẽ cho ngươi mở mang kiến thức, biết được thế nào là Đế Vương Tâm Thuật thực sự!”
Diệp Thiếu Dương hai tay cầm kiếm, để xuống trước ngực, phun một ngụm máu đầu lưỡi lên mũi kiếm.
“Đài thượng Tam Thanh vô cực, phong lôi hỏa vũ tương sinh, kim lân khởi phục trì trung, thất tinh độ kiếp thành long!”
Ngón tay vuốt nhẹ mũi kiếm bắn ra ngoài, làm bảo kiếm bay lên không trung, một tiếng rồng ngâm, tử quang đại phóng.
Thất Tinh Long Tuyền Kiếm hoá thành ra một con cự long màu tím, giương nanh múa vuốt, nhào về phía Kiến Văn Đế.
“Trẫm là chân mệnh Thiên tử, rồng nhìn thấy cũng phải cúi đầu! Ngươi dùng một chiêu này, cũng là thua rồi!”
Hai tay Kiến Văn Đế chuyển động, lòng bàn tay xuất ra vô số tia sáng, hóa thành một đạo kim quang, phóng vào đầu tử long.
“Oanh…...”
Một tiếng rồng kêu vang lên, tử long đầu đuôi xoay vòng, hơi hạ đầu xuống một chút, không tiến lên được nữa.
Nhuế Lãnh Ngọc nhìn thấy cảnh này, đại kinh thất sắc, quay đầu lại nhìn Diệp Thiếu Dương.
Vì điều khiển Long Tuyền kiếm, dùng cho một chiêu tuyệt mệnh này, toàn thân hắn run rẩy, sắc mặt trắng như giấy, nhưng đôi mắt đỏ như máu lại càng ngày càng sáng.
Hai tay không ngừng kết ấn, đem một thân lệ khí, thông qua pháp dẫn, mà không ngừng truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089368/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.