Uống một ly nước chanh, trò chuyện hàn huyên một hồi, hai người cùng nhau trở về phòng.
Lâm Tam Sinh vừa thấy bọn họ, lập tức nói: “Đã hoàn thành rồi, hai vị tới xem đi.”
Nói rồi chìa ra một tờ giấy lớn.
Diệp Thiếu Dương nhận lấy rồi nhìn lướt qua, hoàn toàn mơ hồ, chỉ thấy trên tấm giấy khổ A3 có vẽ vô số đường cong lớn nhỏ, được chia thành rất nhiều ô vuông nhỏ, tượng trưng cho một gian mộ thất.
“Cái cổ mộ này…… Có lớn vậy không?”
“Đúng là như thế đó.”
Lâm Tam Sinh nói, “Cái cổ mộ này, là do năm đó Thái Tổ xây dựng đế lăng, tính khi nào hạ táng sẽ dùng, sau đó vì Lưu Bá Ôn làm phép, nói là long mạch giữa Thạch Thành với Cương Thành đã bị đứt đoạn, không thích hợp làm Đế lăng, nên mới cho xây lăng mộ ở nơi khác, còn lăng mộ này đã xây hơn nửa thì không có làm nữa.
Sau khi Kiến Văn Đế gặp nạn chạy đến đây, Quách tướng quân liền lợi dụng không gian rộng lớn bên trong Đế lăng âm thầm tích trữ lương thảo, đúc rèn binh khí, mưu tính phản công thành Bắc Kinh, không nghĩ tới sự việc bị tên tặc tử Chu Lệ phát giác.
Cũng đúng vào lúc này Kiến Văn Đế qua đời vì bệnh nặng, Quách tướng quân biết đại thế đã mất, lại hết lòng tin vào lời nói của Quốc sư, bày Âm trận bên trong cổ mộ, mang theo gia quyến cùng thủ hạ mặc giáp trụ tự sát, mưu đồ hóa thân thành Đồng Giáp Thi…… việc này lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089335/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.