Lương Đạo Sinh gật đầu, nâng pháp trượng lên, nhẹ nhàng huy động, Cửu Liên Hoàn phát ra một tràng thanh âm túc sát, thanh âm càng thêm lạnh lẽo: “Nếu ngươi với ta Đạo tâm bất đồng, ta phải giết ngươi để chứng đạo.”
Diệp Thiếu Dương chắp tay ôm quyền, vái chào hắn một cái, không nói gì nữa.
Hắn tin Lương Đạo Sinh hiểu rõ, một vái này của mình, là kính hắn vì thiện mà làm ác, cho dù hắn đi theo con đường cực đoan.
Lương Đạo Sinh hai tay vung lên thiền trượng, trong lúc nhất thời âm thanh vang dội, âm phong tứ phía nổi lên.
Diệp Thiếu Dương tiến lên phía trước một bước, theo thói quen định làm động tác rút kiếm, phát hiện trong tay rỗng không, lúc này mới nhớ ra mình không có vũ khí, quay đầu lại hô: “Ta bảo rồi mà, đao đâu?”
Trong miếu Quan Đế không ai trả lời, Diệp Thiếu Dương thầm mắng một tiếng, nói với Lương Đạo Sinh: “Chờ ta một lát, ta vào trong một chút.”
Nói xong mặc kệ hắn có đồng ý hay không, xoay người chạy vào miếu Quan Đế, mở to mắt thì thấy, Lâm Tiêu Hiền đang hôn mê dưới chân thần tượng.
Thần tượng Quan Đế hồng quang ẩn hiện, phóng xuất ra một cổ chính khí uy nghiêm, đến Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy được một loại áp bách cường đại.
Không thể nào, Quan Công hiển linh? Không kịp nghĩ quá nhiều, Diệp Thiếu Dương xông tới, ôm quyền trước thần tượng, nói: “Nhị gia, mượn bảo đao của người dùng một chút, xong việc sẽ trả lại người.”
Nói xong hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089293/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.