Đi vào nhà tang lễ, sau khi nghe ngóng mới biết được, tro cốt của Lý Hiếu Cường đúng là vẫn chưa có hạ táng, vốn là những bạn học đó của hắn có ý giúp hắn an táng, nhưng sau khi biết được giá đất xây mộ quá đắt, đành phải thôi, nói tạm gởi lại trước, chờ sau này mọi người đi làm kiếm được tiền, rồi hẹn nhau góp lại mua cho hắn một chỗ ở nghĩa địa công cộng.
Đối với đám bạn học này mà nói, Diệp Thiếu Dương không hề có chút nghi ngờ nào, sinh viên đúng là không có tiền, bảo bọn họ bỏ ra mấy vạn đồng thì rất khó xử, nếu có tâm thì trong tương lai sẽ tới xử lý, nhưng dù sao cũng khó được rồi.
Nghĩa trang công cộng hiện giờ đắt như vậy, nếu tính theo mét vuông, còn đắt hơn cả nhà ở cho người sống, không có tiền thì chết cũng không có chỗ chôn thân, đáng tiếc, đáng tiếc.
Diệp Thiếu Dương không chút tiếc tiền mà bỏ ra ba vạn đồng, tại nhà tang lễ mua một chỗ trong nghĩa trang công cộng, nhân viên ở đó vốn muốn đưa hắn đến chỗ có giá cao hơn, còn lớn tiếng nói đây là phong thuỷ bảo địa, Diệp Thiếu Dương cũng chỉ cười cho qua chuyện.
Lý Hiếu Cường vốn không có hậu nhân, phong thuỷ tốt cũng vô dụng, hơn nữa nói đến phong thuỷ, tuy là kỹ năng yếu nhất của hắn, nhưng cũng có thể khiến mấy đại sư gì đó cách xa mười con phố, ở đây ngoại trừ Lão Quách cùng Tứ Bảo, chẳng ai có tư cách nói chuyện phong thuỷ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089280/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.