“Đã đến bước này rồi, ta nói rõ mọi chuyện đi, người giết hại Lý Hiếu Cường, chính là ông, mướn người cướp bút ký của ta, cũng là ông, ông không muốn bất kỳ kẻ nào điều tra ra chuyện năm đó, ông sợ chân tướng bị người khác biết, sợ đại trận hiến tế năm đó bị phá hư! Ngô lão tiên sinh, ta nói có đúng không?!.”
Dưới sự bức ép của Diệp Thiếu Dương, Ngô Nhạc Ý vẫn bình tĩnh tự nhiên mà trở lại trước bàn trà, nâng chén trà lên, chậm rãi uống, ánh mắt thản nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: “Nếu ngươi có chứng cứ phạm pháp của ta, có thể giao cho cảnh sát, đến bắt ta, nếu không có thì…… người trẻ tuổi, phỉ báng là phạm pháp.”
Diệp Thiếu Dương nhún vai, “Đừng có đe dọa ta, ta là người thiếu kiến thức pháp luật, không như ông am hiểu luật pháp, cho nên ta muốn hỏi một chút, cưỡng bức người khác tự sát, có tính là trái pháp luật không? Bốn mươi chín mạng người đó, ta cũng không hiểu, bao nhiêu năm nay ông vẫn có thể sống như vậy được, đây là cái mà ông gọi là thuận theo Thiên Đạo à? Lúc ông thưởng trà, không sợ bên trong có một sợi tóc của người chết sao?”
Ngô Nhạc Ý ngừng việc uống trà trong giây lát, chén trà trong tay run run lên, lại cũng không có phản ứng nào khác, nhưng có người không chịu được.
Ngô Từ Quân một bước đi tới, tức giận nhìn Diệp Thiếu Dương: “Câm mồm, Diệp tiên sinh, ngươi sẽ trả giá lớn cho những lời nói của mình!”
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089237/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.