Chương trước
Chương sau
Cảnh sát đã tìm được chiếc xe mà đồng bọn của Vương Chiến Đông thuê, nhưng người đã bỏ xe mà, còn đi đâu thì không rõ, tuy camera giao thông cùng nhà khách có ghi lại hình, nhưng vì bọn chúng đều mang khẩu trang đội mũ lưỡi trai, căn bản không có cách nào nhận diện khuôn mặt, hiện tại chỉ có thể thông qua miêu tả của Vương Chiến Đông, cố thử phục hồi lại khuôn mặt của hắn mà thôi…… “Còn cái người đứng sau lưng bọn chúng, có năng lực phản trinh sát rất mạnh, chi tiết ta không nói, dù sao chỉ thông qua chiếc xe cùng với điện thoại, chưa đủ manh mối để tìm ra dấu vết của hắn.”

Tạ Vũ Tình nói, “Bọn họ vẫn tiếp tục điều tra, có manh mối gì sẽ báo lại cho ta.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, cái kết quả này, hắn cũng đã đoán được từ trước, nên không hề để ý đến chuyện này, dựa theo số điện thoại đã lưu của Ngô Hải Binh, gọi điện cho hắn, tỏ vẻ có chuyện quan trọng muốn gặp mặt, Ngô Hải Binh cũng không hỏi chi tiết, mời bọn họ tới văn phòng gặp mặt.

Hai người thu thập lại đồ vật, sau đó rời khỏi, đi bộ qua đó.

Đi được nửa đường, Tạ Vũ Tình đột nhiên hỏi: “Đúng rồi Thiếu Dương, lúc trước pháp thuật mà ngươi dùng để triệu hoán Qua Qua, là để mời quỷ sai à, nếu người tới không phải là Qua Qua, mà là một quỷ sai chân chính, thì sẽ giống như tên gia hỏa mà lúc ngươi làm phép bắt hồn của Vương Chiến Đông sao, cũng sẽ nghe lệnh của ngươi à?”

“Vì sao lại không nghe lệnh? Hắn là do ta làm phép mời đến mà!”

Tạ Vũ Tình khó hiểu nói: “Nhưng mà ta còn nhớ rõ, là lúc hồn phách của ta bị tên quỷ sai kia mang đi, ngươi đã đuổi theo sau đó, còn cùng hắn nói chuyện phải trái, lúc ấy ta còn nghĩ, ngươi không dám đắc tội quỷ sai, nhưng vừa rồi ngươi câu hồn Vương Chiến Đông, sau khi mời quỷ sai lên, hống hách sai bảo, đối phương cũng không dám ý kiến, cho nên ta có chút không hiểu……”

Tuy lời cô nói không rõ ràng lắm, nhưng Diệp Thiếu Dương vẫn nghe hiểu, nói: “Nếu ta tự dưng ra lệnh cho một tên quỷ sai làm việc, nhất định hắn sẽ không làm, bởi hắn không phải là do ta quản lý, nếu ta xuống Địa Phủ cầu hắn làm việc, hắn làm hay không làm cũng còn tuỳ vào hắn, ta không thể làm gì được hắn, nhưng nếu ta làm phép triệu hắn tới, nhất định hắn phải phục tùng an bài của ta, nếu không cho dù ta có ngay lập tức giết chết hắn, cũng không có việc gì cả.”

“Vì sao lại thế, hay là do ngươi làm phép mời hắn?”

“Pháp lực của đạo sĩ là đến từ Tam Thanh, cho nên khi ta thi pháp, chính là đại biểu cho Tam Thanh xá lệnh, chỉ cần ta có đủ pháp lực, trên nguyên tắc có thể mời cả thiên binh thiên tướng, huống chi là một tên quỷ sai nho nhỏ, nếu mệnh lệnh của ta có sai, thì xong việc tất sẽ có Tam Thanh trừng phạt, nhưng nếu hắn dám kháng cự không chấp hành, thì chính là hắn sai, tương đương với việc cãi lời pháp chỉ của Tam Thanh, dưới sự linh uy của trời, ta liền có thể giết hắn.”

Thấy Tạ Vũ Tình vẫn tỏ vẻ khó hiểu, Diệp Thiếu Dương nghiêng đầu nghĩ một hồi, đưa ra so sánh: “Đơn giản là, thái giám quan chức rất nhỏ, nhưng chỉ cần có thánh chỉ trong tay, đến quan lớn nhất phẩm cũng có thể ra lệnh, thấy hắn cũng phải quỳ, bởi quan lại quỳ, chính là thánh chỉ, không phải thái giám.

Nhưng nếu thái giám không cầm thánh chỉ, chỉ có khẩu dụ, có quan viên nào dám hoài nghi đó là thật hay giả?”

Tạ Vũ Tình lúc này mới bừng tỉnh “À”

một tiếng, nói: “Hiểu rồi, thì ra ngươi chính là tên thái giám đó!”

Diệp Thiếu Dương suýt chút nữa thì té xỉu, biết cô nàng là cố ý chơi mình, xụ mặt muốn lý luận, bỗng nhiên nghĩ đến một câu phản bác rất đen tối, mặc dù sẽ làm tổn hại hình tượng của mình, nhưng vẫn không nhịn được mà nhếch miệng cười rộ lên, nói: “Ta có phải thái giám hay không, hôm nay không phải là đang xem qua rồi sao.”

Nói xong chạy nhanh như điên mà trốn, chờ đến khi Tạ Vũ Tình phục hồi lại tinh thần, liền mắng chửi đuổi theo hắn.

Tại toà nhà văn phòng, gặp được Ngô Hải Binh, Tạ Vũ Tình liền đem mục đích hôm nay đến nói ra, Ngô Hải Binh liền nói Lưu Ngân Thuỷ đã phái người tới, muốn kiểm tra camera theo dõi xung quan toà nhà giải phẫu, nhưng đáng tiếc thiết bị an nình quanh đó đã bị cũ hỏng, vì là nơi hẻo lánh, nên không cho người sửa lại…… Tạ Vũ Tình chẳng có tâm tình mà phản bác lại lý do của hắn, trực tiếp bật cảnh quay Diệp Thiếu Dương đối phó cương thi cho hắn xem qua một lần, Ngô Hải Binh xem xong, trán toát mồ hôi lạnh, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.

Với con mắt trinh thám lão luyện của mình, Tạ Vũ Tình biết thời cơ tiến công đã chín muồi, dùng giọng nói nghiêm khắc lạnh lùng, diễn thuyết một tràng để vừa dọa vừa khuyên, hoàn toàn đánh sập tâm lý phòng ngự của Ngô Hải Binh, hắn ngẩng đầu lên, nhìn Tạ Vũ Tình nói: “Tạ cảnh sát, ta chỉ muốn hỏi một câu, cảnh sát các ngươi cũng tin trên đời này có quỷ sao?”

Tạ Vũ Tình nói: "Nói thật với ngươi, ta chính là đội trưởng đội điều tra sự kiện thần quái do tỉnh phái tới, điều tra án kiện này, hơn nữa chính ta là người đã ghi lại đoạn video này, ta đã tận mắt nhìn thấy, bằng chứng vô cùng xác thực, chẳng lẽ ngươi còn muốn giảo biện?”

Ngô Hải Binh thở dài một hơi, bắt đầu khai hết những gì hắn biết, nói cho bọn họ, trên thực tế các thành viên Hội đồng nhà trường, đều biết trong trường có quỷ, nhưng vì thân phận hạn chế, cũng như không muốn làm lớn lên để ảnh hưởng danh tiếng, cho nên vẫn luôn không chịu thừa nhận.

“Toà nhà giải phẫu số 3 có cương thi, kỳ thật, chúng ta không chỉ biết, mà còn........cương thi đó chính là do chúng ta bỏ vào.”

Ngô Hải Binh chậm rãi nói.

“Cái gì!”

Tuy đã sớm đoán được lũ cương thi kia có khả năng liên quan tới nhà trường, nhưng vừa nghe Ngô Hải Binh thừa nhận như vậy, hai người Diệp Thiếu Dương vẫn cảm thấy có chút ngoài dự đoán, mặc dù Ngô Hải Binh vẻ mặt nhăn nhó, hai người vẫn nhìn chằm chằm vào mặt hắn, không hể chớp mắt, nghe hắn nói tiếp.

“Chuyện này, phải bắt đầu nói từ con mương nước đen kia, đơn giản mà nói, mương nước này rất sâu, chúng ta đã từng mời chuyên gia, dùng dụng cụ dò xét, con kênh này tuy không dài có đầu có đuôi, nhưng lại có một mạch nước ngầm, đại khái là do động đất năm đó tạo thành, không biết sâu trong ngọn núi có chỗ nào đó chấn động, làm mạch nước ngầm này thông ra, đi vào mặt đất.

Còn vì sao nước lại có màu đen, chuyên gia đã nói, là do trong nước có một thành phần khoáng chất đặc biệt, họ còn nói……”

“Thôi thôi!”

Diệp Thiếu Dương vội vàng xua tay, “Đừng có chuyện chi tiết lảm nhảm kia nữa, ngươi cứ nói thẳng ra đi, vì sao lại có quan hệ với cương thi.”

“À, cái chuyện này, là nghe chú của ta nói, sau khi xuất hiện mương nước đen không lâu, trong trường học bắt đầu có cương thi, sau này tra được cương thi bò lên từ mương nước đen, đối với chuyện này, bọn ta là người thường, không biết làm cách nào, đành phải xây dựng đê đập với rào chắn lại, nhưng nơi đó dường như có một ma lực, có mấy tháng thôi, đã hấp dẫn mấy sinh viên đến tự sát.

Đương nhiên, vì danh dự trường học, lúc đó những việc này không được công bố ra ngoài, hồ sơ cũng không ghi lại, chú của ta không còn cách nào, đành phải dùng nhiều tiền, mời một pháp sư từ Thái lan qua đây, hàng phục cương thi trong mương nước đen, lúc pháp sư kia sau khi xuống nước thăm dò, nói phía dưới có một tòa mộ cổ, cương thi từ đó chui ra, ông ta có năng lực phong ấn mộ cổ, nhưng mà…… Mấy thuật ngữ chuyên nghiệp đó ta cũng không hiểu, nhưng ý nói là, dù có phong ấn dưới nước, nhưng nhất định vẫn phải có một chỗ để phát tiết, bằng không khí tức tích lũy, một ngày nào đó sẽ bùng nổ ra, đến lúc đó sẽ không thể cứu vãn……”

Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, nói cũng không sai, nếu phía dưới đúng là có thi sào cổ mộ, thi khí tích tụ mà bành trướng ra, dù cho phong ấn có mạnh đến mức nào, sẽ có một ngày bị phá vỡ, việc này giống như hồng thuỷ bộc phát, càng dồn nén thì bùng nổ sẽ càng mạnh mẽ.

Vì thế ngẩng đầu hỏi: “Sau đó, pháp sư kia đã làm thế nào?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.