Diệp Thiếu Dương dùng hai chân kẹp một cô gái, ở trên gường mà đẩy tới đẩy lui, trận này nhìn qua thật là có chút buồn cười.
Còn Tống Ngọc Đình khi mắt thấy Lưu Hồng Diễm, đưa bàn tay có móng sắc nhọn không ngừng bổ xuống đầu mình, sớm đã bị dọa cho cho chết khiếp, giống như con rối gỗ, tùy ý để Diệp Thiếu Dương điều khiển.
Diệp Thiếu Dương khí lực mạnh, phản ứng cũng nhanh, hai chân kẹp một người cũng không có gì, nhưng giường chỉ có bao lớn, ở trên đó mà muốn tránh né tấn công cũng chuyện khó làm, Lưu Hồng Diễm lại còn bò trên đệm giường, rồi tiến hành công kích.
Cứ như vậy, Diệp Thiếu Dương ngày càng lúc càng bị động, rốt cuộc bị buộc đi đến nơi không thể nào để né được nữa, mắt thấy Lưu Hồng Diễm nhào tới, muốn tránh cũng không được, trong lúc tình thế cấp bách đành phải buông Tống Ngọc Đình ra, rồi xoay thân nằm đè lên người nàng, nâng cao hai chân, đá mạnh vào ngực Lưu Hồng Diễm, muốn đá văng cô ta ra, nhưng mà thân thể cô ta quá nặng, không thế đá được.
Trong lúc này đây, xuất hiện một bộ hình ảnh rất là quái dị: Tống Ngọc Đình nằm giang hai chân hai tay hình chữ X, Diệp Thiếu Dương hoàn toàn nằm đè trên người nàng, hai chân giơ lên trời, hai chân chống trước ngực Lưu Hồng Diễm, Lưu Hồng Diễm vung vẩy hai tay, muốn lao vào cào xé Diệp Thiếu Dương, kết quả tốn công vô ích.
Hai chân Diệp Thiếu Dương đạp vào ngực Lưu Hồng Diễm, nhìn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089137/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.