Cái nữ quỷ nửa bên mặt còn lành lặn, một bên kia thì giống như bị axít tạt qua, máu thịt trên mặt không ngừng rớt xuống dưới, rớt xuống mặt đất sau đó liền biến mất.
Với cái nhan sắc này của nó, làm cho Vương Thanh Phong cùng Tưởng Kiến Hoa khiếp sợ vô cùng trực tiếp chạy về phía sau của Diệp Thiếu Dương, thiếu chút nữa là la lên.
Diệp Thiếu Dương trên mặt không có một chút cảm xúc nào, ngón tay bắn ra vài cái, mấy đồng tiền Ngũ Đế bay đến bên hiên cửa rồi rơi xuống đất, thả ra một cổ thần uy kết giới, nữ quỷ kia ngay lập tức dừng lại, không dám đi vào trong, liền há to miệng ra, tham lam mà hấp thu mùi thối do âm hỏa đốt ra.
“Đây, là có chuyện gì xảy ra vậy!”
Tưởng Kiến Hoa giật mình nói.
Trong lúc hắn hỏi chuyện, thì bên ngoài lại có một ít quỷ hồn với thân thể tàn khuyết từ ở xa bay tới đây, nam nữ già trẻ đều có đủ, một đám có bộ dáng thật là dọa người, bị linh lực từ tiền Ngũ đế ở bên ngoài cửa chặn lại, đứng ở đó mà hít hít mùi thối.
Diệp Tiểu Manh nhíu mày nói “Mấy con quỷ này đều là người chết ở mấy thôn gần đây, nhưng vì sao chúng nó lại không có đi âm ty, mà cũng không bị quỷ tiên thôn bắt đi? ”
Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu “Cũng không nhất định là phải ở mấy thôn gần đây, những cái này đều là quỷ nửa hồn.
Hồn phách khiếm khuyết không được đầy đủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089052/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.