Diệp Tiểu Manh nghe xong đầu óc mờ mịt, tuy không thực sự hiểu rõ nhưng cảm thấy rất là cao thâm, dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Thiếu Dương ca, huynh thật là hiểu biết sâu rộng a."
Diệp Thiếu Dương nghiêng mặt nhìn lên trời, khẽ mỉm cười.
Đây chính là cảm giác mà chỉ một người học pháp thuật mới có thể có được, tốt xấu gì cũng hiểu được chút cơ bản, người thường hoàn toàn không biết, muốn giả cũng giả không được.
Hai người ngồi dưới chân nham thạch, quan sát sơn cốc, nói chuyện phiếm.
Hầu hết đều là Diệp Tiểu Manh hỏi Diệp Thiếu Dương trả lời, sau đó nàng lại nói tình huống mà mình đã trải nghiệm.
Diệp Thiếu Dương lúc này mới biết nàng đang học đại học năm thứ 2 chuyên ngành khảo cổ tại Thượng Hải.
Diệp Tiểu Manh kể nửa năm trước chính nàng đã theo Đạo sư tham gia khai quật một ngôi mộ cổ mộ, chẳng hiểu sao lại đụng phải cương thi, sau đó còn dùng pháp thuật mạo hiểm chiến thắng…… “Đúng rồi, Thiếu Dương ca, chúng ta có quan hệ huyết thống đời thứ mấy rồi a?”
Diệp Tiểu Manh kéo tay Diệp Thiếu Dương, hỏi.
Diệp Thiếu Dương đang ở nghe cô kể chuyện tróc quỷ, đột nhiên bị hỏi một câu như vậy, giật mình nói: “Ta không biết, 5 tuổi ta đã lên núi làm đạo sĩ, thân thích đều không quen biết ai, biết nói sao đây.”
Diệp Tiểu Manh đếm ngón tay tính toán: “Vậy thì để muội tính, nghe cha nói ông nội muội với cụ nội huynh là anh em ruột,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089027/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.