Tưởng Kiến Hoa cười rộ lên.
“Bái phục! Không sai, ta là cảnh sát, vừa kết thúc cuộc họp, đã đội mũ, tóc vẫn còn chưa duỗi nếp.”
Tưởng Kiến Hoa lấy tay sờ sờ lên đầu, sau đó quay sang gật đầu chào Diệp Tiểu Manh, rút ra thẻ cảnh sát từ trong túi áo đưa cho hai người Diệp Thiếu Dương xem.
Trên thẻ có ghi tên, chức vụ và địa bàn công tác là: Đội hình cảnh trấn Tưởng gia đại môn, huyện Hoài Thượng.
“Nói ngắn gọn, ta là được cấp trên phái xuống với tư cách chuyên viên điều tra, tới Ẩn tiên tập của các ngươi, để điều tra nguyên nhân gây hạn hán,”
nói đến đây, hướng mắt nhìn Diệp Thiếu Dương cùng Diệp Tiểu Manh cười cười, nói“Ta biết các ngươi đều là thầy cúng……”
Diệp Thiếu Dương lập tức sửa sai: “Là pháp sư, không phải thầy cúng.”
“Có khác biệt sao?”
“Đương nhiên là có.”
Tưởng Kiến Hoa cười cười, “Thôi được rồi, hai vị pháp sư.
Ta mới tới có ít ngày, trước mắt đang điều tra Diệp Thu Linh, vốn dĩ định giám sát cô ta, ai ngờ buổi sáng hôm nay nhìn thấy tên này……”
hướng Tiểu Mã nói, “Ta phát hiện hắn đến đây với mục đích tương tự nên rất tò mò, sau đó lại thấy cậu ta nhòm vào căn phòng...
nên quyết định hỏi thăm một chút.
Hắn nhiệt tình nói hết tất cả cho ta nghe rồi.”
Tiểu Mã oán giận lên tiếng, “Ta nhiệt tình khi nào, chẳng phải ông đã nói, nếu không thành thật, sẽ xếp tôi vào nhóm nghi phạm đó sao.
Nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089005/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.