Chương trước
Chương sau
Diệp Thiếu Dương trong cuộc đời là sợ nhất nữ nhân khóc, vừa thấy nàng khóc lên, lập tức hoảng hốt, liền muốn đỡ nàng dậy, lại cảm thấy không được thích hợp, đi lên cũng không được, thật là tiến thối lưỡng nan, tay chân luống cuống đứng nơi đó.

“Trước hết, người đừng có khóc nữa được không?”

“Chủ nhân không có cần ta…..”

Quả Cam nước mắt rơi như mưa, khóc đến thương tâm.

Diệp Thiếu Dương xua xua tay “Được rồi, ngươi nói thế nào liền như vậy, được rồi chứ, ngươi đừng có khóc nữa”

Quả Cam nghe thấy thế, chỉ trong một giây đồng hồ, liền nín khóc mỉm cười.

Chu Tĩnh Như ở bên hừ nhẹ một cái, lẩm bẩm “Một khóc hai nháo ba treo cổ, lúc này mới có ‘vừa khóc’ thôi, mà người nào đó đã không thê thủ được rồi.”

Diệp Thiếu Dương cũng biết là bị trúng kế, trong lòng cảm khái, quả nhiên là yêu tinh, ý đồ xấu quá nhiều, đang cân nhắc làm sao thoát khỏi nàng.

Quả Cam đột nhiên hé miệng phun ra một giọt nước trong suốt lấp lánh như hạt châu, hiện lên hào quang màu hoa hồng, đôi tay đẩy về phía Diệp Thiếu Dương.

Hồn tinh! Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, cái nha đầu này làm thật sự nha! Quỷ yêu khi nhận chủ, đưa ra hồn tinh, hồn tinh một khi đã ra khỏi cơ thể, liền không có cách nào thu hồi lại, người tiếp thu mặc kệ thiện ác, đều sẽ trở thành chủ nhân cả đời của quỷ yêu đó.

Nếu không ai tiếp thu, thì hồn tinh sẽ tự động khô héo, quỷ hoặc yêu này, suốt cuộc đời đều không thể nhận được chủ nữa.

Diệp Thiếu Dương âm thầm thở dài, mở tay ra cầm lấy hồn tinh.

Hồn tinh cùng làn da tiếp xúc trong nháy mắt, hóa thành một đạo hào quang màu hồng, chậm rãi thấm vào trong lòng bàn tay, trên da lưu lại một cánh hoa hình dạng hồn ấn.

“Chúc mừng lão đại thu được yêu phó!”

Qua qua vui tươi hớn hở nhảy lên vai của Diệp Thiếu Dương, nhìn vào trong lòng bàn tay hắn, ở bên cạnh hồn ấn mới thu, còn có một cái hồn ấn mà đen sạm, vừa thấy liền không biết đó là quỷ chứ không phải yêu, lập tức hỏi “Lão đại còn có quỷ phó khác?”

“Hà Cơ, âm sinh chi quỷ”

Diệp Thiếu Dương thuận miệng trả lời, không muốn nói nhiều, quay đầu nhìn Quả Cam, lắc lắc đầu nói “Thôi, thu cũng đã thu, bất quá sau này ngươi đừng kêu ta là chủ nhân, ta không chịu nổi xưng hô này”

Quả Cam nghiêng đầu nhìn hắn hỏi “Thế gọi bằng gì?”

Qua qua nói theo “Cũng gọi giống ta, kêu lão đại”

“Lão đại ….”

Quả Cam sợ hãi nhìn Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương nhún vai “Tùy tiện, gọi là gì cũng được, đừng kêu chủ nhân là được rồi.”

“Đã biết, lão đại”

Qua qua nhảy lên đầu vai của Quả Cam, sờ sờ đầu nàng nói “Ta nhập môn của lão đại trước ngươi, về sau ngươi làm gì cũng phải nghe ta.”

Quả Cam không phục chu miệng nói “Ngươi quỷ linh bao tuổi?”

“Ta…..

một ngàn tuổi”

“Ngươi đừng có mà thổi phồng, ta mới có một trăm năm tu vi, ngươi mà có thể một ngàn năm?”

“hắc hắc, không tin đánh một trận thử xem?”

“Ngươi tưởng ta thật không đánh lại ngươi, xem mặt mũi lão đại, ta mới lười cùng đánh với ngươi thôi”

Ở hai người đấu võ mồm, Diệp Thiếu Dương cẩn thận đánh giá Quả Cam, lúc trước chỉ cảm thấy nàng xinh đẹp, nhưng không có cơ hội nghiêm túc nhìn xem, lúc này cẩn thận nhìn, mới phát hiện Quả Cam thật sự xinh đẹp đến nhân tâm động phách.

Hơn nữa là do duyên cớ yêu hóa thành người, nên vẻ đẹp của nàng không có bất luận một cái tì vết nào, tự như một bức ảnh được photoshop mà ra hoàn mỹ, cái loại hoàn mỹ này, mặc dù là có chút thiếu chân thật, nhưng bất luận nam nhân nào cũng không thể ngăn cản.

Diệp Thiếu Dương đang thưởng thức mỹ nữ một hồi, bỗng nhiên nhớ tới, ngẩng đầu nhìn lại, Chu Tĩnh Như mặt đen lên nhìn chính mình, nhất thời có chút ngượng ngùng, gãi gãi đầu.

“Khụ khụ, hai ngươi đừng có nói nhảm nữa”

Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua Quả Cam “Bây giờ nói chuyện của ngươi, ngươi thế nào bị Hồ Uy bắt được?”

“Hồ Uy….”

Nhắc tới Hồ Uy, biểu tình của Quả Cam liền biến hóa, dưới đáy mắt hiện lên cổ cừu hận khủng bố hiện lên, làn da trắng như tuyết hồng lên, một cổ yêu khí nồng nặc tỏa ra bốn phía.

Diệp Thiếu Dương trong lòng cả kinh, tu vi của nàng thật không yếu.

“Ta sinh ra và lớn lên ở vùng biển Nam Hải, tuổi ….

bảo mật, lúc ta tu thành hình người khoảng 18 năm trước, cũng giống như bình thường các yêu khác sau khi biến hình, liền đi đến nhân gian sinh hoạt, lúc ta tu luyện ở gần bờ biển có một cái huyện thành, Ta không có việc gì nên đi nơi đó, ẩn thân đi vào trường học, học cách nói chuyện, học nhiều tri thức nhân loại, tổng cộng có mười tám năm”

Diệp Thiếu Dương nghe thế, chậm rãi gật đầu, yêu đều rất thông minh, đã gặp qua là không quên được, cho dù chưa biến thành nhân loại nhưng chỉ cần nghe qua nhân loại nói chuyện là sẽ bắt chước được.

Quả Cam học mười tám năm tri thức của nhân loại, trách không được khi nói chuyện dùng từ đều giống như một thiếu nữ không có gì khác nhau.

Tâm tính của yêu, sẽ theo tuổi tác mà chậm rãi thay đổi, cùng với người giống nhau, nhưng phải tính từ lúc tu thành hình người, Quả Cam tu thành hình người đã được mười tám năm, cho nên tâm tính nàng giống như một thiếu nữ mười tám tuổi…… Quả Cam không biết hắn đang nghĩ cái gì, liền nói tiếp “Ta gặp được Hồ Uy là lúc ở trên bờ, hắn vừa thấy mặt liền động thủ, là giao nhân cũng chính là thủy yêu, nên có rất nhiều yêu thuật chỉ có thể thi triển dưới nước, ở trên bờ ta không phải là đối thủ của hắn, cho nên bị bắt.

Đáng giận nhất là hắn không có giết ta, mà đem nhốt ở tại địa phương lúc nãy, dùng ánh nến đốt cái đuôi lấy ra dầu của giao nhân, đồng thời còn cho ta ăn một loại dược vật, có thể bổ sung nước cho ta miễn cưỡng duy trì, cho nên ta cứ bị nhốt như vậy hai năm mà không chết…..”

Càng nói thì Quả Cam cắn chặt hai hàm răng, quanh thân yêu khí tràn ngập, làn da đỏ hồng lên như bị lửa đốt, Mã Thừa cùng Chu Tĩnh Như xem thấy cũng giật mình không thôi, hoàn toàn trở thành quần chúng, một câu cũng không dám nói.

“Cũng may được một chút, là bởi vì trường kỳ bị lấy dầu giao nhân, nên hồn lực suy yếu, cơ hồ vẫn luôn nửa hôn mê, nên không có cảm thấy cảm giác thống khổ, lúc đầu nhìn thấy lão đại, ta cũng như người trong mộng mơ mơ màng màng, sau khi người cứu ta khoảng một khác, ta mới thật sự thanh tỉnh….”

Nói đến đây, Quả Cảm lại lần nữa khóc lên, nhưng lúc này là chân chính thương tâm mà khóc.

Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên là Chu Tĩnh Như nghe Quả Cam nói xong chuyện mình trải qua, khuôn mặt lạnh như băng mới bị hòa tan, lộ ra biểu tình động dung cùng khiếp sợ.

Diệp Thiếu Dương để Quả Cam khóc một lúc, chờ nàng ổn định tâm tình mới nói “Ngươi chịu khổ hai năm, mơ màng hôn mê, vì cái gì ngươi nằm trong nước mới mấy giờ liền khôi phục, hiện tại nhìn ngươi như không giống như người mang thương tích”

“Giao nhân có thân thể rất đặc thù, trong cơ thể có linh du, có thể trong thời gian ngắn điều trị vết thương, hơn nữa ta được nước bổ xung, thân thể biến hóa rất nhanh, mấy giờ liền hồi phục, cái này ta cũng không thể nói rõ ràng được”

Quả Cam nói đến đây, nhìn thấy thái dương của Diệp Thiếu Dương có chút trầy da, chính hắn cũng không biết bị khi nào.

Quả Cam đi đến trước mặt hắn, nâng tay phải lên, móng tay ngón tay cái bấm lên bụng ngón giữa, chảy ra một giọt máu màu hoa hồng, sau đó dùng ngón tay giữa lau một chút lên miệng vết thương trên trán của Diệp Thiếu Dương.

Bởi vì động tác này nên hai người thân thể như muốn dán vào nhau.

Một mùi hương kì diệu làm người ta say mê trên người nàng phát ra, Diệp Thiếu Dương nhanh chóng né thân mình ra phía sau, quay đầu đi, miễn cho chính mình bị say bởi hương thơm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.