Hồ Uy ngồi trên xe Mã Thừa, hắn chỉ về phía một con đường.
Mười chiếc xe lập tức phóng tới mở đường.
Chạy thẳng tới khi không có đường cho ô tô đi tiếp, Hồ Uy dẫn mọi người xuống xe đi bộ.
Bốn người đi phía trước, ba mươi bốn tên bảo tiêu mặc vest đen đi phía sau.
Mấy người này không nói một lời nào, chỉ đồng loạt bước đi, nhìn qua rất hoành tráng.
Diệp Thiếu Dương vốn định trêu Mã Thừa vài câu nhưng đột nhiên nghĩ ra mình bây giờ là "Dương huynh đệ", không phải là Diệp Thiếu Dương nên đành thôi.
Mọi người dưới sự dẫn dắt của Hồ Uy đi xuyên qua một mảng rừng, tới cổng giếng mỏ tối qua Diệp Thiếu Dương đã tới.
"Thời gian còn sớm, chờ sư đệ của tôi một lát."
Hồ Uy nói xong đứng lại ngay tại chỗ.
Mã Thừa nhìn bậc thang thông xuống mỏ, dần cảm thấy sợ hãi, hỏi: "Nơi ngươi nuôi tiểu quỷ, ở phía dưới này?" "Đúng rồi, ở dưới này."
Hồ Uy cười cười với Mã Thừa: "Phía dưới vừa tối lại vừa bẩn, cũng không phải nơi sạch sẽ gì.
Mấy vị nếu không muốn đi tiếp, chúng ta có thể về ngay bây giờ."
Khóe miệng Mã Thừa như nhếch lên một nụ cười khổ, sớm biết hôm nay như vậy thì lúc trước không cần ra vẻ anh hùng trước mặt Diệp Thiếu Dương.
"Đến cũng đến rồi, đương nhiên ta muốn xuống dưới.
Biết thêm một chút càng an tâm."
Mã Thừa ra vẻ tiêu sái nói nhưng đang âm thầm nuốt nước bọt lấy lại bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2088946/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.