Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ nói “Ngươi có thể tìm cách tra ra số đó của ai hay không?”
“Ta đã an bài rồi, có tin tức gì sẽ báo cho ta.”
Diệp Thiếu Dương nhìn nàng cười cười “Hảo cộng sự”
Quay đầu hỏi Thất bảo “sau thì thế nào?”
“Nứt đầu sau khi bị ném đi, thì đi trở về, dây dưa với mụ mụ, nhưng vẫn không có xuống ta giết mụ mụ, ta cũng không biết vì cái gì, sau đó ta lại bị Hồ Uy bắt được, có lẽ tiểu quỷ còn không nhiều lắm nên hắn không có giết ta, chỉ đem ta bỏ vào quan tài thủy tinh, tính toán bán đi lần nữa.”
Nói đến đây nó giống như một tiểu hài tử vậy, khóc ô ô lên “ta thật không nghĩ tới, còn có cơ hội nhìn thấy mụ mụ ….., cho nên lúc ngươi siêu độ ta liền không đi, ta muốn ở lại bên nhau với mụ mụ….”
Trang Vũ Ninh mắt cũng ướt lên, duỗi tay muốn chùi nước mắt cho nó, kết quả ngón tay từ thân thể nó xuyên qua, mới nhớ nó là quỷ, lẩm bẩm nói: “Ta cũng không nghĩ tới, sự tình là vậy, hiện tại thì tốt rồi, ngươi đã trở lại, mụ mụ sẽ không bỏ rơi ngươi nữa đâu…..”
Diệp Thiếu Dương nhìn thấy cảnh này, quay đầu nhìn thoáng qua Trang Thái, lại thấy Trang thái cũng lo lắng sốt ruột nhìn mình, liền minh bạch hắn lo lắng cái gì, nhìn hắn gật gật đầu, ý tứ là hắn tạm thời đừng nói vội.
Trầm mặc một lúc, Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, nói “Hiện tại đã rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2088893/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.