Dịch giả: Tang Diệp
"Tôi thật sự không biết" Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu.
"Đàm Tiểu Tuệ" thở dài rồi thong thả nói: "Anh sớm muộn gì cũng sẽ biết thôi."
Sớm muộn sẽ biết? Cô ấy sao lại nói như vậy?
Không đợi Diệp Thiếu Dương hỏi thì “Đàm Tiểu Tuệ” đã hỏi lại hắn: "Tôi cũng có một vấn đề muốn hỏi anh. Trước khi anh vào đây đã biết rõ thân phận của tôi, vì sao không lập tức ra tay bắt tôi lại rồi thẩm vấn?”
"Tại sao phải làm như vậy?" Diệp Thiếu Dương tỏ vẻ khó hiểu "Tôi chỉ không biết tại sao cô phải che dấu thân phận, chưa từng nghĩ tới rằng cô làm vậy để hại tôi."
Chu Tĩnh Như cầm lấy tay cô nói: "Thật đúng như vậy, cô đã giúp Thiếu Dương ca không chỉ một lần, thậm chí còn đã cứu mạng của hắn. Mặc kệ cô là người hay yêu, chúng tôi đều coi cô là bằng hữu. Ở trong mắt chúng tôi cô chính là Tiểu Tuệ."
"Đàm Tiểu Tuệ" nhìn nàng, lại nhìn tất cả mọi người bên cạnh cô đang gật đầu. Cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Diệp Thiếu Dương: "Cảm ơn mọi người, nhưng dù sao tôi vẫn là yêu quái, anh sẽ bắt tôi đi chứ?"
Diệp Thiếu Dương cúi đầu ngầm thở dài, chuyện này nếu như cô không đề cập tới thì hắn cũng giả bộ hồ đồ cho qua chuyện. Dù sao cũng ở cùng nhau lâu như vậy, lại cùng sát cánh chiến đấu thì hắn đã sớm coi cô như bằng hữu. Hơn nữa cô ấy cũng có ân cứu mình, nhưng với tư cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2088795/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.