Dịch giả: Bất Lưu Danh
Diệp Thiếu Dương bảo mọi người dừng lại, hắn tự mình nhảy xuống rồi quan sát bộ xương người kia. Bộ xương này không khác gì so với những bộ xương người khác, chỉ có điều xương ngón tay ở cả hai cánh tay đều bị chỉ đỏ quấn chặt, tư thế có chút quái dị. Diệp Thiếu Dương nhấc một cánh tay của bộ xương lên nhìn thật kỹ. Chỉ thấy ngón giữa xếp chồng lên ngón trỏ, ngón cái đối diện với ngón út, còn ngón vô dánh thì nhếch lên, có chút giống với Lan Hoa Chỉ.
“Chuyện gì vậy?” Tiểu Mã gãi đầu rồi nói: “Lẽ nào người chết là một thằng giả gái?”
“Đừng nói linh tinh.” Diệp Thiếu Dương nghĩ một lát rồi nói: “Nếu tôi đoán không sai, đây có lẽ là một loại thủ kết nào đó của Vu thuật. Đem năng lượng trong cơ thể, thông qua thủ kết truyền ra ngoài…..” Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn rễ cây to lớn, vẻ mặt hắn có chút đăm chiêu. Sau đó hắn đột nhiên móc ra một đồng tiền đã được mài sắc, rồi cắt đứt chỉ đỏ trên cánh tay. Tiếp đến, hắn lật cánh tay đó lại rồi giơ ra chỗ ánh đèn, nhất thời cả ba người đều bị kinh hãi.
Trong lòng bàn tay của bộ xương là một mảng xanh biếc, Diệp Thiếu Dương dùng đồng tiền cạo lên đó liền có bột phấn rơi xuống.
Diệp Thiếu Dương gật đầu rồi nói: “Vậy là đúng rồi, bộ xương này khi còn sống bị người ta buộc thành loại thủ kết này. Sau đó thông qua một loại Vu thuật nào đó, kích động dương khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2088785/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.