***Cảnh báo: Đọc giả chưa đủ tuổi vui lòng bỏ qua chương này.
Sớm hiểu ra ý đồ của chồng mình, Bạch Chu Ân khế bĩu môi, sau đó phì cười. Cô lập tức né tránh sang một bên khiến người đằng sau sắp sửa hôn lên ngần cổ cô bị hụt một nhịp. Nhạc Nam Vũ tỏ ra vô cùng hụt hẫng, làm nũng nói:
- "Chưa gì mà em đã tránh né anh rồi. Anh chỉ định hôn nhẹ vào vai em thôi, đâu phải thú dữ mà em phải trở nên hoảng sợ đến thế."
Ai bảo thế? Anh còn đáng sợ hơn cả thú dữ. Kể từ khi dọn đến ngôi nhà riêng này, không gian tự do dường như chỉ thuộc về hai người. Chính vì lẽ đó, anh lại dễ dàng có cơ hội gần gũi với cô nhiều hơn.
- "Không đôi co với anh nữa. Em tiếp tục đan len đây"
Dứt lời, Bạch Chu Ân xoay người hướng về phía những cuộn len đang nằm gọn trong một cái rổ tre, đặt lên trên chiếc sofa. Ngay khi cô sắp sửa ngồi xuống thì thân ảnh cao lớn của người đàn ông phía sau bất ngờ đẩy cô nằm ngã lên sofa. Bàn tay Nhạc Nam Vũ vô tình hắt trúng rổ len vốn đang đặt trên đó. Phút chốc, những cuộn len tròn cứ thế mà lăn tứ phía xuống nền nhà, kéo theo những sợi len dài ra xa, chẳng khác gì cái mạng nhện đa màu sắc.
Mèo con Tiểu Bạch ở cạnh đó vừa nhìn thấy những cuộn len bị bung ra vô cùng bắt mắt, ngay lập tức, về tới chơi đùa. Hiện tại, trên sofa chỉ còn mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-danh-song-sinh/3725889/chuong-29.html