***Cảnh báo: Đọc giả chưa đủ tuổi vui lòng bỏ qua chương này.
Dứt lời, Bạch Chu Ân chuẩn bị đưa tay với lấy chiếc rổ, định bỏ số rau vừa mới rửa sạch vào thì đã bị người phía sau đưa tay ngăn lại, khiến cô khó hiểu, vội xoay người ra sau, đối diện anh, chu môi nói:
- "Vũ à, em đang nấu ăn đấy. Anh đừng châm chọc em nữa.
Cô vừa nói dứt câu liền cảm nhận cơn nhột đang dần lan sang khắp người. Không nhịn được nữa mà phá lên cười giòn tan. Nhạc Nam Vũ vẻ mặt tinh nghịch, không ngừng dùng tay cù lét vào người cô vợ nhỏ, khiến cô bị nhột mà dừng lại việc đang làm. Nhanh chân tìm cách chạy trốn khỏi anh.
Cả hai rượt đuổi nhau, tiếng cười vang vọng khắp nhà. Phút chốc, Bạch Chu Ân đã bị Nhạc Nam Vũ tóm lại mà vác gọn người cô lên vai. Tiếng la hét, kháng cự của cô vợ nhỏ nằm gọn trên vai anh không ngừng vang lên:
- Nhạc Bắc Vũ, anh mau thả em xuống. Em không giỡn với anh nữa."
Mặc cho Bạch Chu Ân ra sức vùng vẫy. Nhạc Nam Vũ vẫn không chịu thả cô xuống. Anh thậm chí còn dùng tay vỗ mạnh vào mông cô. Khóe môi khẽ cười thầm mà dõng dạc vác người cô đi về phía phòng ngủ.
Đến nơi, anh thả phịch người con gái trên vai xuống giường. Bạch Chu Ân chưa kịp ngồi bật dậy thì đã bị Nhạc Nam Vũ dùng hai tay của mình chắn ngang, khiến cô ngoan ngoãn nằm xuống gối, tròn xoe mắt như bé mèo con tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-danh-song-sinh/3725586/chuong-24.html