Chiếc xe nhanh chóng lướt qua rồi khuất dạng. Lúc này, Nhạc Nam Vũ vẫn ôm chặt lấy người của Bạch Chu Ân. Anh lo lắng nên mức toát cả mồ hôi trán, khóe mắt lúc này đã bắt đầu rưng rưng:
- "Ân Ân, em không làm sao chứ?"
Bạch Chu Ân gương mặt tái xanh sau khi thoát nạn. Cô lúc này vẫn chưa hoàn hồn thế nhưng lại cảm nhận được sự run rẩy từ phía người đàn ông hiện vẫn còn ôm chặt lấy người cô. Liền lập tức, cô lên tiếng nói:
- "Em không sao, chẳng qua là...."
Bạch Chu Ân chưa nói hết câu thì đã bị người đối diện lên tiếng cắt ngang. Nhạc Nam Vũ vẻ mặt vẫn chưa hết hoảng sợ. Anh nắm chặt đôi bàn tay của Bạch Chu Ân không buông, giọng nghẹn ngào nói:
- "Anh xin lỗi. Suýt chút nữa anh đã trở thành lý do khiến em gặp nguy hiểm rồi."
Thực ra trước đây, mỗi lần cãi nhau với Nhạc Bắc Vũ, Bạch Chu Ân đều chọn cách đi khỏi trước khi khiến cuộc trò chuyện trở nên căng thẳng hơn. Bởi lẽ, dù cho bất cứ nguyên nhân gì, đúng hay là sai thì cô luôn là người nhượng bộ. Tất cả đều là vì cô rất yêu Nhạc Bắc Vũ. Tuy nhiên, đã có biết bao nhiêu lần cả hai tranh cãi như vậy, Nhạc Bắc Vũ chưa từng đuổi theo cô giống như lần này. Thậm chí là cô phải chủ động làm hòa với anh.
- "Vũ, em không giận anh đâu. Chuyện này chẳng phải quá đỗi bình thường sao? Em chỉ là tạm thời lánh mặt cho đến khi anh nguôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-danh-song-sinh/3723183/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.