- "Nhạc Bắc Vũ, mày có thôi đi không? Bớt gây tai tiếng cho em trai song sinh của mình đi. Con người Nam Vũ được nhà họ Tiêu giáo dục tốt, không bao giờ trở thành hạng người vô ơn, suy nghĩ đồi trụy giống như mày đâu."
Ngay khi Phạm Chính Đông định lên tiếng mắng chửi thì phía cửa truyền đến giọng nói trầm khàn của Tiêu Bá Hiên. Vừa hay đúng lúc ông mở cửa bước vào đã nghe hết toàn bộ những lời lẽ không hay mà Nhạc Bắc Vũ nói với người bạn, cũng như đối tác mà ông quý trọng.
- "Hóa ra là anh trai song sinh của Nam Vũ. Không ngờ giống nhau như đúc. Duy chỉ có cách cư xử là khác biệt hoàn toàn."
Phạm Chính Đông nhanh chóng nhận ra sự thật. Ông chưa kịp lên tiếng nói tiếp thì chứng kiến cảnh tượng Tiêu Bá Hiên mạnh tay vung cái thẳng vào mặt Nhạc Bắc Vũ, đến mức khiến khóe môi hắn bật máu.
- "Tiêu Bá Hiên? Ông dám tát tôi trước mặt người lạ sao? Ông là cái thá gì mà dám làm chuyện này?"
Liền lập tức, Tiêu Bá Hiên đanh giọng đáp trả:
- "Với tư cách là cậu ruột của mày. Nhạc Bắc Vũ, tao chẳng biết rốt cuộc Nhạc gia đã làm gì mà biến mày trở thành một kẻ vô phép, vô tắc giống như ngày hôm nay. Thật đáng thương cho Nam Vũ, cũng chỉ vì quẻ bói rẻ tiền từ một tên thầy bói vô danh, đã khiến cuộc sống thằng bé trở nên khốn đốn. Nhạc gia yêu thương mày, vì những lời nói vô căn cứ đó mà ruồng bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-danh-song-sinh/3723181/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.