“Trâu già gặm cỏ non?” Trên trán Flavio toát ra đầy mồ hôi, nhìn Tiểu Thí Hài đang bị Milan túm lổ tai nhéo một vòng, lại xoay đầu nhìn mập mạp bên cạnh, bỗng nhiên trong lòng cảm thấy chán nản tang thương.
Có hai tên một lớn một nhỏ này, trận chiến này cho dù cuối cùng thắng, chỉ sợ thanh danh của Leray, cũng xong đời.
Mập mạp là khuôn mặt hèn mọn.
Mỗi khi nghĩ đến cảnh tượng Tiểu Thí Hài khuôn mặt cười dâm nhào đến Tiểu Nữ Hài... Phì, tâm linh thuần khiết phẩm đức cao thượng như hắn đã hung hăng phun một ngụm nước miếng trong lòng.
Uổng công cho thằng oắt con này đi theo mập mạp đại gia lăn lộn bao nhiêu năm. Một chút trình tự đều không có, vừa gặp mặt liền nhào tới, sau đó thì cuốn lấy nhau... Cái này con mẹ nó có gì vui.
Nhưng thật ra Tiểu Thí Hài với hơn bốn ngàn năm tuổi, đối với một Tiểu Nữ Hài vừa xuất hiện không quá hai mươi năm, đem cái câu trâu già gặm cỏ non này diễn dịch thành tuyệt bản.
Tìm trong toàn bộ vũ trụ cũng không tìm ra cái nào huyền ảo hơn câu trâu già gặm cỏ non.
“Mập mạp.” Flavio nghiêng thân nhìn mập mạp, lông mày hơi nhíu: “Ngươi thấy thế nào?”
“Thấy thế nào?” Mập mạp vẻ mặt kinh ngạc: “Thằng oắt con này đã hơn bốn ngàn tuổi, đương nhiên tính là trâu già gặm cỏ non rồi.”
Flavio bị mập mạp chọc cho vừa tức vừa cười, trừng mắt: “Lão tử nói là thế cục, hơn bốn trăm chi hạm đội cấp A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2389953/quyen-10-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.