Dân chúng đã sớm bị ghi chép chiến đấu tiền tuyến kích động tới nhiệthuyết sôi trào, dùng sức vỗ tay, huýt sáo, lớn tiếng trầm trồ khen ngợi. Lão nguyên soái nói rất đúng, bọn họ là đứa con của quốc gia này, làngười thân và anh em của tất cả dân chúng quốc gia này. Bọn họ làm nhiều như vậy cho Trenock, ở quốc gia này, ai còn để bọn họ chịu chút ủykhuất chứ!
Ở thời kỳ chiến tranh này, tất cả lý trí đều đã hạ xuống mức cực thấp.
Dân chúng dùng hết thể xác và tinh thần chú ý chiến tranh, chú ý hết thảycó liên quan với tương lai quốc gia này. Bọn họ vì mỗi một trận thắnglợi mà vui mừng khôn xiết, vì mỗi thất bại mà ảo não bi thương.
Bọn họ mẫn cảm mà lo sợ bất an, bọn họ cố gắng giữ tôn nghiêm bản thân lạisợ khó khăn phủ xuống. Mà giờ khắc này, khi bọn hắn nhìn thấy chi bộ đội không thuộc về Trenock, nhưng vẫn chiến đấu vì Trenock, bọn họ liềngiống như gặp được người thân của mình!
Bọn họ biết, trên thế giới này, bọn họ cũng không cô độc!
Có rất nhiều chiến sĩ anh dũng, đang chiến đấu vì cuộc sống của bọn họ, đang bảo vệ thế giới của bọn họ.
“Mẹ nó, ai muốn ra tay với bọn họ, vậy phải hỏi ta trước”. Trên TV, lãonguyên soái râu tóc đều dựng, lấy tay chỉ hơn trăm tên chiến sĩ trướcngực đeo huân chương anh hùng cấp 1 đứng nghiêm một bên, nói năng có khí phách “Lại hỏi thử bọn họ có đồng ý không, hỏi thử toàn thể ngườiTrenock
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2389388/quyen-8-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.