Nhìn cỗ cơ giáp qua lại trên màn hình dụng cụ thu thập số liệu kia đượcghi dấu là tốc độ tay mỗi giây sáu mươi lăm động tác. Một tên sĩ quanđến từ nước nhỏ phía tây ngơ ngác nói: “Các ngươi xác định dụng cụ thuthập số liệu không hư chứ?”
“Một cái có lẽ là hư, chẳng lẽ hơnhai mươi dụng cụ thu thập số liệu trong cao ốc này đều hư cả?” Trên mặtcứng đơ của thiếu tướng Tartanya khẽ run rẩy: “Hư với chả không, nhìnthử tình hình chiến đấu phía dưới, chẳng phải sẽ biết sao“.
“Ngươi xem tần suất hắn chống đỡ, mẹ nó, còn nhanh hơn bằm tỏi”, Một tên sĩquan chán nản ngồi xuống ghế: “Lão tử tưởng rằng binh của lão tử, đã coi như là tinh binh, không ngờ, so với đám người này, ngay cả cái rắm cũng không phải. Mẹ nó, quá đả kích người khác“.
“Các vị, gọi điệnthoại cho trưởng quan của mình đi“. Một vị thiếu tá Ryan nhún vai, lấyra điện thoại: “Ta phải nhanh một chút, nếu không, lỡ như trưởng quanchúng ta nghĩ không thoáng...”
Các sĩ quan nhìn vị thiếu tá nước cộng hòa Ryan đã móc điện thoại ra, liếc mắt nhìn nhau, đều lấy ra điện thoại.
Mọi người đều biết, ở đây, nếu không phải là đạt được sự cho phép củatrưởng quan mình, ai dám tự tiện rời khỏi doanh địa tới nơi này thảnhthơi xem náo nhiệt?
Vẫn là trưởng quan anh minh.
Nếu không phải là đến đây nhìn thử, thật không biết chọc phải đám thổ phỉ này lúc nào.
Khó trách hai sư của người ta, liền dám bao vây căn cứ quân 31.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2389369/quyen-8-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.