Chương trước
Chương sau
Đi lên hải dương màu đỏ, trên tuần dương hạm Hạo Kiếp, ngồi xuống ghếdựa bằng da rộng rãi, mập mạp và Milan quay đầu nhìn ngoài cửa sổ. không cảng hình đinh ốc của Thương Lãng tinh, lơ lửng trên tinh cầu màu trắng xanh. Ngọn đèn cảng, chợt lóe trong vũ trụ màu đen, vô số chiến cơ vàcác loại phi thuyền, ra ra vào vào trong cảng.

Toàn bộ cảng thoạt nhìn, giống như một ốc biển bốn phía đầy sinh vật phù du.

Khi tàu chiến rời cảng dần dần xa, đàn người tiễn đưa trên cảng đã trở nên rất nhỏ, bất quá, xuyên qua cửa sổ mạn tàu vẫn có thể rõ ràng nhận racác quân quan không ngừng giơ tay phía trước, vẫn như cũ có thể thấy rõphương trận màu xanh chỉnh tề cúi chào phía sau bọn họ. Đó là tất cảchiến sĩ của sư đoàn bọc thép mười ba và sư đoàn bọc thép năm mươi dolão nguyên soái Lý Tồn Tín, Bùi Lập Đồng, Barr cùng với bọn họ suấtlĩnh.

Mãi đến khi phi thuyền bỗng nhiên gia tốc trong cảng, biếnthành điểm sáng nhỏ bên cạnh quả bóng màu trắng xanh, mập mạp mới quayđầu lại, bĩu môi: “Qua hai ngày bọn họ cũng quay về Hán Kinh, tiễn đưalong trọng như thế làm gì, làm như sinh ly tử biệt vậy.”

“Cái anh này” Milan nhẹ nhàng đánh mập mạp một quyền, trợn mắt liếc hắn nói:“Người ta tới đưa tiễn anh mà anh còn không cảm kích.”

“Ai bắtbọn họ tiễn?” Mập mạp trừng mắt, phiền muộn nói: “Thật vất vả có thờigian nghỉ ngơi vài ngày, mấy tên này cứ ba lần bốn lượt, muốn cho anhmau chóng đến Hán Kinh. Nói cái gì bộ chỉ huy tối cao muốn anh đi. Thậtlà, bộ chỉ huy tối cao đâu có chuyện gì liên quan tới anh. Cái thời đạinày đúng là không muốn người ta sống.”

Nói xong, cái mặt đầythịt của mập mạp bắt đầu cọ cọ trên cánh tay Milan, vẻ mặt hổn hển: “Hai ngày nay, anh ôn bài còn chưa có đủ.”

Milan xấu hổ, mặt cười đỏ bừng như bị thiêu. Thuận lợi nhéo cánh tay mập mạp, hung hăng nhéo một chút. Trong đôi mắt quyến rũ, lưu quang như tơ, dường như hàm chứa mộtdòng xuân thủy tùy thời đều có thể chảy ra. Làm một gã quan quân Trenock vừa đi vào cửa tinh thần hoảng hốt thất hồn lạc phách.

“Tướngquân.” Mắt thấy ánh mắt bất thiện của mập mạp, quan quân Trenock phụchồi tinh thần lại, nhấc tay cúi chào nói: “ Thỉnh cầu thông tin của ngài đã phát, điểm bước nhảy, là có thể thành lập thông tin.” “Ừm” Mập mạpgật đầu, nhìn thời gian một chút. Từ nơi này đến điểm bước nhảy, còn cần sáu giờ. Trong sáu giờ àny, còn có rất nhiều công tác phải làm.

Đứng dậy, nhiệt tình đuổi quan quân đi ra, khi cánh cửa tự động khóa tráilại bằng mật mã, mập mạp quay đầu, cười hắc hắc không ngừng với Milan.

“Đừng tới” Milan làm sao không biết trong lòng của tên mập mạp này muốn cáigì, cười duyên quay đầu đi, bỗng nhiên kêu một tiếng sợ hãi. Thân thểmềm mại đầy đường cong dịu dàng, đã bị hai tay mập mạp chộp tới, ômlấy.

Mập mạp bước đi vào phòng ngủ bên trong của khoang nghỉ ngơi.

Milan ôm cái cổ của mập mạp, cười thở gấp nói: “Không được, buông ra mập mạp, một hồi em còn phải đi chỗ lão sư họp“.

Lời còn chưa dứt, cô ấy đã bị mập mạp đặt trên giường lớn mềm mại.

Trên giường trải drap, tản ra mùi vị sạch sẽ, Quần áo của Milan, từng món bị lột xuống, da thịt mềm mại trắng mịnh, dường như một con dê trắng,chậm rãi lỏa lồ trong không khí.

“Tên quỷ chết tiệt chỉ biết khidễ em.” Milan ôm đôi bàn tay to của mập mạp đang không ngừng chạy trênngực mềm mại của mình, đưa cặp môi thơm lên, nỉ non nói.

“Cóbản lĩnh, em cũng có thể khi dễ anh.” Ngón tay linh xảo của mập mạp búng một cái, áo ngực của Milan đã không cánh mà bay. Hai tòa núi trắng nhưtuyết giống như hai viên ngọc nõn nà tuyệt đẹp, nhẹ nhàng nhảy ra.

“Mập mạp chết tiệt, tới Trenock, xem chúng ta làm sao thu thập anh.” Da thịt trơn truột như tơ của Milan, bởi vì không khí thấm lạnh do hệ thống cân đối không khí, khơi dậy từng tế bào cực kỳ thật nhỏ, cô ấy hơi nâng cái mông lên, để cho mập mạp cởi váy và vớ chân của mình ra. Trên đùi đẹp thon dài, chỉ còn lại một cái quần lót tơ tằm màu đen bị kéo xuống phân nửa, lộ ra non nửa mông đẹp.

Ngón tay của mập mạp theo vòng eo trên lưng của Milan, trơn vào quần lót, nắm lấy mông đẹp đẫy đà mềm nhẵn.

Anlei, Bonnie, Helen, Metok, Niya... Milan cắn môi, mị nhãn như tơ uy hiếp,đổi lấy chỉ là một đoàn lửa nóng trong lòng của mập mạp. Trong thời loạn thế này, các nàng cũng là người nhà của mình, là nhân sinh của mình,là một phần quan trọng nhất trong sinh mệnh của mình.

Hai thânthể trần truồng cuốn lấy nhau trên giường, sau một lát, âm thanh thởhổn hển và một tiếng rên khẽ của Milan, vang vọng toàn bộ phòng.

“Anlei từ trước đến nay vẫn cùng ở quân sự học viện đệ nhất Trenock với bọnem.” Trải qua một chút, trên mặt tuyệt mỹ còn sót lại chút ửng hồngđộng nhân của Milan ghé vào ngực của mập mạp, cười nói: “Người theođuổi cô ấy, có thể xếp toàn bộ Hán Kinh. Có học viên, có giáo sư, cóngười của phòng ban tình báo các nàng, còn có các quan quân trong PhỉMinh, mập mạp chết tiệt, anh phải cẩn thận.”

“Cẩn thận?” Tay củamập mạp nhẹ nhàng gãi gãi trên thân Milan, gây ra một trận cười duyên.Vỗ ngực nói: “Thế giới này, người xứng đáng làm tình địch của anh, cònchưa có sinh ra.”

“Anh cứ ba hoa đi!” Milan cầm lấy tay của mậpmạp không cho hắn làm chuyện xấu, thân thể trơn truột vặn vẹo tronglòng mập mạp, dường như con lươn vậy: “Em thấy những người đó, ai aicũng hơn anh cả.”

“Vừa anh tuấn lại đẹp trai vừa khôi hài lại văn nhã. Có vài một người, đều là thiên tài quân sự một đời của các quốcgia, đài truyền hình đã làm sưu tầm đưa tin, không biết có bao nhiêu côgái khóc hét muốn gả cho bọn họ.”

“Đúng rồi” Nói xong, Milan ngồi dậy, một tay vỗ về mặt của mập mạp, chăm chú nói:

“Có một người trung tướng Payon tên là Daniel Fassett, theo đuổi nhiềunhất. Nghe nói, hắn là môn sinh đắc ý của thượng tướng Lý Phật Payon,được xưng là tiểu Lý Phật.”

“Lão Lý Phật lão tử đều mắng cho máuchó lâm đầu… Tiểu Lý Phật tính cái gì?” Mập mạp trên mặt tuy rằng khinhthường, trong lòng lại có chút khiếp sợ: “Hắn ở Trenock làm gì?”

“Hắn là quân trưởng của quân đoàn lục quân ba mươi mốt Payon, trước đó làlàm quan liên lạc cao cấp của hợp tác quân sự Phỉ Minh được phái đếnTrenock làm căn cứ trú quân Payon, bởi vì cần tham gia lớp bồi dưỡng chỉ huy quân sự mỗi năm một lần, mới đến học viện quân sự đệ nhất. Sau khithấy Anlei, thì theo đuổi không bỏ, toàn bộ học viện đều biết rõ.” Milan nâng cằm nói: “Đúng rồi, ngày hôm trước trong bộ đội của Payon đượccông bố phái đến Thương Lãng tinh, có quân đoàn ba mươi mốt của Payon.”

“Quân đoàn ba mươi mốt, là người của Lý Phật?” Mập mạp nhíu mày.

Trước đó nhận được tình báo Payon tăng cường lục quân, mình vẫn đem ánh mắtđặt ở quân đoàn thứ sáu của Payon vẫn có danh xưng là nối nghiệpHasting, bộ đội vương bài Song Đầu Ưng thần bí của Payon, mấy sư đoànPayon đã từng có giao tiếp với mình tại Gatralan. Những bộ đội này,ngoại trừ sư đoàn số 2 của Song Đầu Ưng không lý giải ra, cái khác, mậpmạp có thể khẳng định là Margaret điểm danh phái tới. Nhưng không ngờrằng, trong nhóm bộ đội tiếp viện này, dĩ nhiên sẽ có thêm bốn sư đoàn,là thân tín của Lý Phật.

Hasting, rốt cục đang suy nghĩ cái gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.