"Cái đám Jaban này đuổi đến thật là nhanh." Anthony thó đầu nhìn xuối dưới chân núi một chút, chậc chậc nói: "Tướng quân, chúng ta có phải vừa mới làm một cú độc quá hay không, nhìn dáng điệu nửa sống nửa chết của đám cháu trai kìa!"
"Dục tình thiếu thốn nha..." Mập mạp thở dài nói: "Lão tử đây rốt cục đã được thể hội nỗi thống khổ của đàn ông rồi, con mẹ nó, some 3 some 4 thì còn được, nhưng nếu nhiều người cùng chơi quá thì luôn có lúc lực bất tòng tâm."
Trên kênh liên lạc liền phát ra một hồi cười nhẹ hiểu ý. Tiếng trẻ con lảnh lót của gã Rắm Thối là hèn mọn nhất trong đám.
Mập mạp nhìn khung cảnh bốn phía. Đây là ngọn núi đầu tiên khi tiếp vào trong vùng núi, thế núi cũng không tính là cao, có điều tương đối dốc. Đứng ở trên triền núi này, bên trái là bờ vực, còn vách núi bên phải đi chếch sang hai trăm mét chính là một sườn núi khá bằng phẳng, đi qua khu rừng nơi sườn núi là có thể đến một ngọn núi khác. Đi tiếp về phía trước nữa là một cái lũng sông(*).
(*thung lũng do dòng sông chảy qua bào mòn)
Quân Jaban đang đuổi theo rất chặt. Nếu như cứ thế mà chạy mà nói, khi qua đỉnh núi xuống thung lũng, rất dễ bại lộ dưới họng pháo của quân Jaban. Phải kéo chậm bước chân của quân địch một chút ở chỗ này. Mà cái đỉnh núi này, vừa lúc có thể dựng nên một trận địa bắn tỉa tạm thời.
" Trung tá, ngươi mang mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2389317/quyen-8-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.