"Loong coong!"
[Thái Hành] tiện tay ném một cái, [Toyama] liền rơi xuống trong chiến hào robot, làm bật nảy đống sắt vụn ở bên cạnh, nước bùn văng khắp nơi.
Cosmo còn chưa nhảy ra khỏi robot, sớm đã có kỹ sư máy móc thành thạo tiến lên mở khoang lái của [Toyama] ra, đám binh lính tạp nham đang buồn chán ẩn nấp ở phía sau trận địa cũng cùng nhau xông lên, lôi gã chiến sĩ robot Jaban với vẻ mặt sợ hãi như thỏ ngố ra.
Sắc mặt gã cơ sĩ Jaban trắng bệch, thành thật mặc cho các chiến sĩ Trenock quát lớn đùa bỡn, đối mặt với họng súng nhắm ngay mặt, bày ra bộ dáng hợp tác không gì sánh được. Khống chế bất cứ hành vi nào có thể làm tức giận đối phương của mình, đôi mắt tam giác nho nhỏ đang mang theo một chút đáng thương và một chút hoảng sợ không biết làm sao, cố gắng khơi dậy sự thương cảm của kẻ chiến thắng.
Bản thân hắn lúc này cản bản là chẳng có chút liên quan gì tới chiếc robot hung tàn ngang ngược diễu võ dương oai, trút xuống hỏa lực một cách không hề kiêng nể ở trên trận địa trước đó.
Trên thế giới này, nguyên bản đều không có người không sợ chết.
Bất cứ kẻ nào dám vỗ ngực nói rằng không sợ chết, đó bất quá chỉ là đang ở trong cảnh giới siêu nhiên nhất thời mà thôi, khi cẩn thận suy xét tỉ mỉ, không ai dám nói rằng mình cả đời này đều coi thường cái chết.
Nếu thật sự có người như vậy, phỏng chừng mập mạp đã đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2389220/quyen-8-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.