Văn phòng, một khung cảnh trầm lắng.
Mập mạp nói như sắt như thép, nặng trịch hữu thanh.
Có điều, rất hiển nhiên... Phương Hương và Margaret cái gì cũng không nghe thấy.
Hai cô gái chỉ đang ngơ ngác nhìn Rắm THối miệng ngậm xì gà, giống như gấu Kaola mà ôm chặt lấy đầu mập mạp.
Cái ánh mắt khiếp sợ kia phảng phất như vừa thấy ngày tận thế của thế giới.
Mấy người đàn ông liếc nhìn nhau. Mẫu tính của người phụ nữ quả nhiên là thứ khó nắm bắt nhất trên thế giới này. Cho dù là hai mỹ nữ tuyệt sắc trước mắt này cũng không ngoại lệ. Lúc này nhìn dáng vẻ của các nàng, ngược lại lại giống như hai cô gà mái bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên che chở đứa con.
Đích xác, Phương Hương lúc này rất muốn đi tới xách thằng bé kia xuống, sau đó cho mập mạp một trận thật đau. Nàng chưa bao giờ gặp qua cặp cha con nào hoang đường như thế. Con trai hút thuốc, người cha vậy mà lại cảm thấy đương nhiên. Có điều, khi Rắm Thối quay đầu nhìn về phía nàng, dùng miệng mà mấp máy ra một từ ngữ, cái ý nghĩ không thể kiềm chế trong đầu này của nàng trong nháy mắt đã biến mất không còn thấy bóng dáng.
"Mẹ!"
Tiểu hỗn đản cười đến rất là ngây thơ.
Tuy rằng Phương Hương vững tin, cái từ mấp máy này chỉ có nàng mới có thể thấy được. Thế nhưng, một sự xấu hổ vẫn như cũ bừng lên trong thân thể. Dáng vẻ ngược ngùng gọi tỷ tỷ của mập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2389195/quyen-7-chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.