Từng chiếc chiến hạm với những đường cong duyên dáng đang nối đuôi nhau tao nhã lướt qua một hành tinh khổng lồ màu trắng trong ánh sáng của hằng tinh.
Một vệt sáng từ mũi một chiến hạm xẹt qua lớp giáp ngoài cứng rắn lãnh lẽo của thân hạm, qua họng pháo thật dài của phó pháo và rada xoay tròn trên tháp thông tin cầu hạm, xuôi qua đuôi hạm. Sau một lát, nó lại xuất hiện ở mũi chiếc chiến hạm tiếp theo.
Chiến hạm từ thưa thớt đã trở nên dày đặc, càng lúc càng nhiều, cũng càng lúc càng đông đảo. Mọi sự tao nhã đều biến mất không tăm tích ở trong sự xuất hiện vô cùng vô tận này.
Cả tinh cầu màu trắng phảng phất đã bị khung cảnh che trời này bao trùm. Đó là một đàn châu chấu lạnh lùng bằng sắt thép. Chúng đang áp bức đè ép lên phiến tinh không này, mang đến một cơn ớn lạnh tới tận xương.
“Tàu điều tra tiên phong hiện nay đã đến đâu rồi?”
Humphrey móc ra một điếu thuốc lá có đầu lọc màu xanh thật dài từ trong hộp thuốc lá màu đen bằng da. Hắn búng ngón tay, dùng ngọn lửa chợt hiện lên như có ma thuật trên đầu ngón tay để châm thuốc lá. Là một kẻ đam mê ảo thuật, từ khi bảy tuổi hắn đã đi theo học một nhà ảo thuật bậc thầy, cho đến tận bây giờ vẫn chưa hề vứt bỏ.
“Công tước đại nhân, tàu điều tra số 1 đã tiếp cận điểm Bước nhảy của tinh hệ Long Bow....” Tham mưu đứng ở bên cạnh Humphrey khom người hồi đáp, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-bai-dai-anh-hung/2389164/quyen-7-chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.