Chương trước
Chương sau
Chiếc tàu buôn vũ trang đangchậm rãi chuyển hướng rời khỏi hạm đội. Theo cửa xả máy đẩy ở phần đuôitàu được mở ra toàn bộ, chiếc tàu liền run lên một chút. Chỉ vài giâyđồng hồ sau đó, tàu sân bay [Hạo Miểu] với thân hình khổng lồ và đènđuốc sáng trưng bên cửa sổ mạn tàu đã nhanh chóng thu nhỏ lại cùng vớitừng chiếc chiến hạm hùng tráng đang vây quanh bên cạnh nó, rốt cuộcchìm vào trong vũ trụ tối đen, chỉ để lại trên rada mấy chục điểm sáng,khoảng cách với trung tâm màn hình rada càng ngày càng xa.

Chiếc tàu buôn đã được cải tiến, phần lớn nội thất bên trong vẫn là đồđạc được sử dụng trước đây, khung cửa sổ bên trong mạn tàu là gỗ hoa văn phòng cháy dày nặng, được sử dụng lâu ngày nên đã có chút chuyển màu.Phía trên, còn có vết khắc dao găm không biết do gã hải tặc nhàm chánnào lưu lại từ nhiều năm trước. Ngoài cửa sổ là một khoảng tối đen, ởnơi xa thật xa kia có thể thấy được lác đác vài đốm sao. Dưới ánh đènmờ, mập mạp đang châm lửa hút thuốc, nhìn làn khói như đang giương nanhmúa vuốt mà bay lên, cuối cùng tiêu tán ở trong khoảng bóng tối nơi màngọn đèn không thể chiếu tới.

"Rốt cuộc là ngươi muốn làm cái gì?" Margaret lặng yên đứng ở phía saumập mạp, trên khuôn mặt xinh đẹp mi cong đang cau lại, trong con ngươimàu lam quyến rũ chính là vẻ nghi hoặc vô tận.

Bắt đầu từ khi đạt thành giao dịch, Margaret liền biết được, sự việc,tuyệt đối không phải chỉ là cảm thấy hứng thú với hành động của PhỉDương giống như lời mập mạp. Cái gã mập mạp siêu cấp thực dụng tiền trao cháo múc này lại có thể khẳng khái lấy chiếc robot của đế quốc Binalter kia ra để làm điều kiện trao đổi, tất nhiên là sẽ có một kế hoạch cựckỳ trọng đại. Thế nhưng, cái kế hoạch này là gì, nàng lại không thể nghĩ ra được, với thực lực của Phỉ Quân, tựa hồ không có khả năng mò cá ởcái vũng nước đục Salerga kia.

Mặc dù hạm đội Sous đã dốc toàn bộ lực lượng, thế nhưng ở tinh hệ LongBow Salerga vẫn còn ba hạm đội của Jaban. Mà ở tinh hệ Bermuda gần trong gang tấc, cũng có cả hạm đội liên hợp của Jaban và Sous. Tuy rằng hạmđội này là lực lượng bổ sung cho hạm đội tinh vực Trung Ương Leray, thếnhưng, một khi Salerga xảy ra chuyện, trong vòng bảy ngày, bọn hắn liềncó thể hoàn thành toàn bộ quá trình, từ tập kết chuẩn bị, cất cánh tớiSalerga rồi thực hiện tác chiến với bất cứ một hạm đội nào.

Tập đoàn hạm đội Phỉ Dương số 19 do Douglas chỉ huy, đích xác là đã bímật tới gần sát tinh hệ Long Bow Salerga -- Từ trước khi hạm đội Trenock gióng trống khua chiêng tiến vào tuyến đường bay chính Đông Nam, hạmđội này cũng đã thông qua điểm Bước nhảy Reske.

Trương Bằng Trình không biết, Carolina cũng không biết, rằng cánh quânMars, thật ra chỉ là quân cờ ngoài sáng của chiến dịch này. Còn chủ lựcthực sự, lại chính là hạm đội hỗn hợp Phỉ Dương do bốn hạm đội cấp Atạo thành này. Hiện tại, bọn họ đang ẩn núp trong bóng tối, nhìn chằmchằm vào tinh hệ Long Bow như hổ rình mồi.

Có điều, về mặt chiến lược mà nói, có thể chiếm được tinh hệ Long Bowtất nhiên là một chuyện tốt. Mà nếu không chiếm được, vậy thì Douglascũng sẽ không mạnh mẽ cướp đoạt. Đối với hạm đội được điều động đặc biệt này của Phỉ Dương mà nói, tất cả các hành động, đều là một bước trongchuỗi kế hoạch tác chiến mà thôi. Mục tiêu của bọn họ chính là tiếncông, là tận lực tiêu diệt sinh lực của kẻ địch, phá hủy càng nhiềuchiến hạm càng tốt.

Chiến tranh sẽ không chấm dứt trong thời gian ngắn, mạnh mẽ chiếm lấytinh hệ Long Bow cũng không đại diện cho thắng lợi. Thắng bại trongchiến tranh là một cuộc đọ sức dai dẳng dựa trên các nhân tố như nhânviên, trang bị tàu chiến, kinh tế hậu cần... Tổng hợp sức chiến đấu sosánh với nhau, chỉ có tiêu diệt được một lượng lớn lực lượng và vật tưchiến lược của địch thì mới ở có thể từng bước nắm giữ quyền chủ độngtrong chiến tranh.

Theo phân tích của cơ quan tình báo Phỉ Dương về thực lực quân sự củaJaban và Sous, thực lực quân sự của bọn hắn có thể đứng vào top 10 trong các quốc gia vũ trụ. Thế nhưng, việc dốc binh chinh chiến nhiều năm đãkhiến cho quốc lực của bọn hăn tiêu hao rất nhiều. Chiến hạm của bọn hắn mặc dù đông đảo, trên thực tế, có không ít tàu chiến, nếu như đặt ởtrong kế hoạch trang bị quân sự của Phỉ Dương thì đều là sản phẩm cầnphải loại bỏ. Mà ở giai đoạn đầu trong cuộc tiến công tinh hệ Bermudacủa Leray, tổn thất của bọn hắn cũng hơn nhiều so với dự tính trước đócủa bọn hắn. Nói cách khác, điều này cũng chứng minh rằng tài nguyênquốc lực của bọn hắn đã không còn hùng hậu.

Nếu lần này đánh lén thành công, đây sẽ là một sự đả kích cực lớn đốivới hai quốc gia này. Ít nhất trong vòng hai tháng, bố trí binh lực củaSous và Jaban ở tinh vực Đông Nam sẽ bị vây trong tình cảnh khốn khógiật gấu vá vai.

Lam Thạch tinh, vốn đã bị Sous và Jaban chiếm đóng, ở xung quanh có rấtnhiều tinh cầu tài nguyên với tài nguyên phong phú. Mà căn cứ cảng hàngkhông trên Lam Thạch tinh, chính là mục tiêu tập kích chủ yếu của hạmđội Phỉ Dương trong chiến dịch lần này. Thế nhưng, cũng không phải mộtlần tập kích là có thể hoàn toàn chiếm được Lam Thạch tinh. Mà nếu không chiếm được Lam Thạch tinh, đối với Phỉ Quân mà nói, tinh vực Long Bowcăn bản không có chỗ tốt gì cho bọn họ. Đã không có lợi ích gì, sao gãmập mạp này lại chịu chui đầu vào? Huống chi, cho dù công chiếm được Lam Thạch tinh, đó cũng là của Cộng hoà Phỉ Dương. Phỉ Quân chỉ có một chút quyền lên tiếng như vậy, làm sao có thể nhúng tay vào được lợi ích củaLam Thạch tinh? !

Mập mạp không thể nào không biết được việc này, như vậy, rốt cuộc là hắn đang nghĩ cái gì? !

"Không có gì cả.... Chỉ là muốn đi xem náo nhiệt. Cơ hội khó có đượcmà." Mập mạp thuận miệng đưa ra một lý do mà đến trẻ nhỏ ba tuổi cũngkhông thể lừa được, ánh mắt theo chiếc cổ tuyệt đẹp của Margaret màthuận đường đi xuống.

Bộ ngực kia có hình dáng hoàn mỹ đến mức nào, những đường cong kia yểuđiệu đẹp đẽ đến mức nào… Không thể không công nhận, nữ nhân này chính là giấc mơ của mọi gã cuồng sắc trong toàn vũ trụ. Đã mơ thấy nàng, khôngẩm thì cũng ướt.

Kế hoạch tác chiến, mập mạp đã lấy được. Đối với việc hiện tại có nênqua sông đoạn cầu hay không, hắn cũng đã bồi hồi do dự một lúc lâu. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn dùng lý do sợ kế hoạch có biến để lấy cớ,không dám đi trêu chọc Hastings. Tuy rằng con người kia đang ở cách đâyrất xa, cũng không phải là người Leray. Thế nhưng, mập mạp rất rõ ràng,một người như vậy, có một vạn phương pháp để đùa chết mười vạn tên mậpmạp! Hiện tại hắn đang là lão đại của Quân đồng minh, nên né tránh mộtchút là tốt nhất.

"Khó được cái lược ấy." Margaret hừ mạnh một tiếng, nhất thời cũng không có biện pháp gì với mập mạp. Bàn về trí tuệ tâm cơ, nàng với mập mạpngang nhau, thế nhưng bàn về độ vô sỉ, nàng có thúc ngựa cũng không đuổi kịp gã mập mạp này. Thằng không làm sợ thằng làm, thằng làm sợ thằngngang ngược, thằng ngang ngược sợ thằng liều mạng, thằng liều mạng lạisợ thằng vừa liều mạng lại vừa không biết xấu hổ. Da mặt gã mập đã dàykhông nói, lại còn bất cứ lúc nào cũng có thể ngang nhiên vứt hết cả mặt mũi, nói không cần là liền không cần nữa.

Nhất là cặp mắt tên này thỉnh thoảng lại toát ra ánh mắt háo sắc, thật sự khiến cho Margaret không đỡ được.

Chiếc tàu buôn đang chui qua chui lại trong tuyến đường bay Tự Do Marsdày đặc giống như mạng nhện. Sau khi qua mấy điểm Bước nhảy, Margaretcũng chẳng rõ là mình đang ở phương nào rồi. Các tinh hệ dọc đường đi,căn bản không có một tuyến đường bay nào là ra hình dạng, phi thuyền gần như là đang không ngừng xuyên qua các vành đai tiểu hành tinh rồi khuvực lực hút ngầm hình thành từ tinh vân và sao lùn trắng, không ngừng đọ sức vật lộn với hoàn cảnh ác liệt trong vũ trụ.

Sau khi vượt qua một đám tinh vân do khí thể và bụi đá vụn tạo thành,trong tiếng báo cáo đã đến được mục tiêu của viên hoa tiêu tàu buôn, đáy lòng Margaret liền thở dài ra một hơi nhẹ nhõm. Có điều, rất nhanh nàng đã phải thốt lên một tiếng kinh ngạc bởi vì cảnh tượng vừa xuất hiện ởtrước mắt!

Mấy chục chiếc chiến hạm đang lẳng lặng lơ lửng giữa khoảng không vũ trụ.

Ở gần nhất, chính là một chiếc chiến hạm rách nát cực lớn… Hoặc có lẽ, hơi khó để có thể gọi nó là tàu sân bay.

Đây là một chiếc tàu sân bay mà cho tới bây giờ, Margaret vẫn chưa từngthấy qua. Phần đuôi của nó có bốn bộ máy đẩy cực lớn, đang xếp thànhhình chữ X. Các cửa xả của mỗi một máy đẩy đều là từng dãy chín cái dọcngang. Chín chín tám mươi mốt, rồi nhân với bốn, Margaret xin thề, nàngchưa bao giờ được nghe qua về một chiến hạm lại có nhiều cửa xả như vậy!

Ở phía trước bộ máy đẩy khiến cho người ta líu lưỡi kia chính là mộtthân hạm hình dẹp. Ở hai bên thân hạm là hai chiếc cánh bay thô ngắnhướng sang hai bên trái phải. Cánh có hình thang, trên đỉnh có một máyđẩy chính hình viên đạn để chuyển hướng. Phía trên cánh, lại có thêm sáu khẩu pháo phụ với đường kính 1600mm với họng pháo dữ tợn đang vươn thật dài về phía trước.

Hình dáng của cả chiếc chiến hạm giống như một chiếc xe tăng cổ đạikhổng lồ bị biến dạng lại không có bánh xích. Ngoại trừ phần trước độtnhiên bị thu lại, tạo thành một cái đầu hạm nghiêng vẹo hình cái chêm(*),với thân hạm dèm dẹp, cầu hạm cũng dèm dẹp, nhìn qua không khác gìxe tăng cho lắm.

(chêm đơn giản là cái thanh bằng gỗ hay gì đấy được đóng vào mấy thứ như cuốc xẻng cho chặt ấy)

Cửa phóng máy bay chiến đấu được bố trí ở phía trước cầu hạm và hai cánh chiến hạm. Margaret đã đếm qua một chút, cửa phóng và hành lang thuhồi, vậy mà lại có tới hơn tám mươi cái.

Nàng hoàn toàn không thể tưởng tượng được khả năng phóng máy bay chiếnđấu của chiếc tàu sân bay này mạnh mẽ đến mức nào, càng không rõ đượcbên trong chiếc tàu này được thiết kế như thế nào. Đây không phải muốnnhiều thêm vài khoang cửa là được được. Khoang máy, hành lang, khu chờ,thiết bị phóng, đạn dược, cùng với hệ thống bổ sung nặng lược, mọi thứbên trong đều phải được đồng bộ tương ứng, như thế mới có thể khiến chocửa phóng này tạo ra tác dụng.

Bề ngoài của chiếc tàu sân bay có vẻ tàn tạ. Bất kể là áo giáo ngoài,dáng vẻ biến hình của các bộ phận thân hạm, hay là lớp hình vẽ hỗn loạntrên vỏ tàu kia, đều khiến cho chiếc tàu sân bay này thoạt nhìn giốngnhư đã bị vô số đợt pháo năng lượng bắn trúng. Thậm chí Margaret cònhoài nghi, rằng mình chỉ cần nhảy lên đấm một đấm vào chiếc tàu này làcó thể đem nó xử lý!

Ngoại trừ chiếc tàu sân bay cổ quái này ra, còn có mười chín chiếc tàubuôn vũ trang rách nát, hơn hai mươi chiếc tàu đột kích hạng nặng, mườichiếc tàu khu trục, mười một chiếc tàu tuần dương và bảy chiếc tàu chiến đấu!

Thứ khiến cho Margaret phải thốt lên, chính là một chiếc tàu chiến đấu trong đó!

Mặc dù chiếc tàu chiến đấu này cũng đã bị biến thành rách nát, lại đượclắp thêm một chiếc sừng đâm cổ quái. Thế nhưng, hình dạng mấy bộ phậnmấu chốt trên thân hạm kia, nhất là phần cầu hạm độc đáo cùng với mấyđường cong màu vàng kim giống như đường may trên thân hạm kia, đã làmbại lộ thân phận của nó. Đây chính là tàu sinh đôi của tàu chỉ huy Black Tulip (tulip đen) thuộc hạm đội B15, chiến hạm cấp A tiên tiến nhấttrong các tàu chiến đấu lớp {Unicorn}-- tàu chiến đấu Palse!

Margaret xin thề, mình tuyệt đối sẽ không nhận sai! Ở Phỉ Dương, thờigian nàng được tiếp xúc với loại chiến hạm này là nhiều nhất, đối vớingoại hình cùng tính năng của loại chiến hạm này, nàng có thể nói là rõnhư trong lòng bàn tay.

Hạm đội B15 có tổng cộng hai chiếc tàu chiến đấu Unicorn cấp A. Lúctrước khi bị Salmon tập kích, tàu Palse đã mất tích, về sau cũng vẫnkhông tìm được. Carolina đã vài lần thông qua con đường chính thức tìmTrương Bằng Trình để yêu cầu tìm kiếm chiến hạm Phỉ Dương bị mất tích,Trương Bằng Trình đều nói là không biết. Mà hiện tại, tại phiến tinh vực này, ở bên người mập mạp lại xuất hiện chiếc tàu chiến đấu này, đâykhông phải tàu Palse thì là cái gì? !

"Mập mạp!" Nhìn dấu hiệu Phỉ Quân mới toanh đang lấp lóe ở phần đầu tàuchiến đấu, dường như lớp sơn vẫn chưa khô, Margaret liền tức giận đếnchoáng váng, quay đầu sang trợn mắt với mập mạp: "Hoá ra tàu Palse là ởchỗ của ngươi!".

"Cái gì mà tàu Palse?" Vẻ mặt mập mạp sững sờ.

"Đừng có mà giả bộ với ta!" Margaret hận không thể véo chết gã mập mạp.Nàng lấy tay chỉ ra bên ngoài cửa sổ mạn tàu: "Cái gì mà tàu Palse, taliền nói cho ngươi biết, đừng tưởng cải tạo một chút là ta liền nhìnkhông ra, đây rõ ràng là tàu chiến đấu Palse của hạm đội B15 chúng ta!".

Mập mạp gãi gãi đầu. Chiếc tàu chiến đấu này dù sao cũng là tập hợp đỉnh cao khoa học kỹ thuật tiên tiến của Phỉ Dương. Khắp cả vũ trụ, có thểso kè với tàu chiến đấu cấp Unicorn cũng tìm không ra mấy loại. Huốngchi, chiếc tàu chiến đấu này vẫn còn là cấp A cao cấp nhất trong lớpUnicorn. Bởi vậy, khi căn cứ Phỉ Quân cải trang, tuy rằng đã trang bịthêm thiết bị phân thể (tách thân thể) và thiết bị tàng hình, lại sửalại rất nhiều thứ, thế nhưng, ở những chỗ cơ bản nhất, lại tận lực giữlại không thay đổi. Margaret có thể liếc mắt một cái liền nhận ra, đâylà chuyện không hề ngạc nhiên.

"Đây là tàu Palse?" Mập mạp rất ngạc nhiên.

Margaret khoanh tay cười lạnh, quyết tâm nhìn xem mập mạp có thể giả bộ tới khi nào.

"Ờ… Được rồi." Mập mạp thở dài: "Ngươi đã nói vậy thì cứ coi như vậyđi…" Nói xong, liền xoay người đi về phía khoang phi hành chứa tàu conthoi, miệng lẩm bẩm: "Cái này mà cũng phải tranh giành thắng thua, quálà trẻ con…"

Margaret nghiến răng bước nhanh đuổi theo mập mạp, kéo lại hắn, nói vớivẻ không tin tưởng: "Ngươi không có gì phải giải thích với ta sao?".

"Giải thích cái gì chứ?" Mập mạp mở to hai mắt nhìn giống như vừa bị dọa cho giật mình, trên dưới đánh giá Margaret, ánh mắt kia, giống như đang nhìn thấy một kẻ thần kinh.

"Đây là chiến hạm của chúng ta!" Margaret tức giận nói: "Là tàu chiếnđấu đang phục dịch nghĩa vụ của quân đội Phỉ Dương, sao ngươi có thểbiến thành của riêng được? !".

"Của các ngươi?" Vẻ mặt mập mạp tỏ ra không thể tin nổi.

"Đương nhiên là của chúng ta!" Margaret xiết chặt nắm tay, nàng biết gãmập đang giả bộ. Chẳng qua, sự thật cuối cùng vẫn là sự thật, nàng không tin gã mập mạp này lại có thể lén chiếm mất một chiếc tàu chiến đấu cấp Unicorn ở trước mặt mình!

"Thật không? !" Ánh mắt mập mạp tỏ ra vô tội, có chút hoài nghi.

"Đương nhiên là thật!" Margaret có chút dở khóc dở cười. Vẻ mặt thật thà phúc hậu của tên mập chết tiệt này trông rất thật, quả thực là đã đếnmức lô hỏa thuần thanh.

"Xác định? !" Mập mạp tiếp tục hoài nghi.

"Mập mạp chết tiệt, ngươi đừng có mà giả bộ với ta!" Margaret tức giận nói.

"Có giấy tờ gì không?" Mập mạp đưa tay ra.

"Cái gì? !" Margaret có chút sững sờ.

"Giấy tờ!" Mập mạp xòe tay vẩy vẩy, ngữ khí chắc chắn.

Margaret giận quá hóa cười: "Tàu chiến đấu cấp Unicorn là của ai, còn cần giấy tờ để chứng minh sao?!".

"Vô nghĩa!" Mập mạp chẳng biết xấu hổ nói: "Không có giấy tờ thì ngươidựa vào cái gì mà nói là của ngươi? Ta cũng nói là của ta đây này!”

Margaret trừng mắt với mập mạp, đột nhiên bật cười, khoan thai nói: "Đây là tàu do quân bộ Phỉ Dương đặt hàng với công ty Losk, mỗi một chiếcđều có quy trình thu mua đầy đủ, mọi hóa đơn giấy tờ đều có. Ngươi muốnxem cái nào?".

"Như vậy" Mập mạp có chút thất thần: "Chiếc chiến hạm này, thật sự là của các ngươi hả?".

"Đó là đương nhiên!" Margaret nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Chiếc chiến hạm này không chỉ đơn giản là một chiếc tàu chiến đấu, bêntrong nó còn mang theo vô số dụng cụ thiết bị thuộc loại bí mật quân sựcao nhất của Phỉ Dương. Tuy rằng chiếc chiến hạm này rõ ràng đã bị tháodỡ cải trang qua, thế nhưng, Margaret không tin, trong thời gian ngắnnhư vậy Phỉ Quân lại có thể phá giải được nguyên cả chiếc chiến hạm.Hiện tại, điều mà nàng phải làm, chính là không thể để cho người Leraycó nhiều cơ hội và thời gian.

Hiện tại, đã nói tới mức này, gã mập bất kể như thế nào thì cũng không thể chống chế được nữa rồi.

"Được rồi...." Mập mạp không thể né tránh liền ra kết luận cuối cùng: "Giờ thì nó là của ta rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.