Chương trước
Chương sau
"Thật nhanh!"

Trong đại sảnh đối chiến, chỉ nghe thấy ầm một tiếng nổ vang, toàn trường kinh hô.

Chiếc robot tân thủ loại [Chiến Hỏa] kia đã tung một cú song phi như chớp giật, trực tiếp đem sự hoài nghi của tất cả các người chơi về lời bình luận của Mộc Lão ném lên chín tầng mây. Chỉ trong chốc lát, hô hấp của mọi người đều đã trở nên gấp gáp dị thường! Nhịp tim, phảng phất cũng theo cú đá này mà đột nhiên tăng tốc! Cú tung người song phi như mộng ảo này nhanh đến cực hạn. Chỉ bằng một cú đá này, ai còn dám nói cái gã khiêu chiến này là một gã mới chơi ngu ngốc nữa?

Trong nháy mắt, chiếc robot tân thủ đã bắn tới trước mặt [Ma Thú], mũi chân máy duỗi thẳng tắp đang phi thẳng tới mặt [Ma Thú].

[Chiến Hỏa] tới nhanh, mà [Ma Thú] lùi cũng nhanh. Chỉ thấy dưới chân [Ma Thú] thụt lùi một cái, thân máy khi lùi về đã dần dần ngửa về phía sau. Đồng thời, khi ngã xuống mặt đất, hai tay liền bắn ra, hai chân tung cú đá liên hoàn lên phía trên như gió xoáy, cuốn về phía bụng của [Chiến Hỏa].

Phản ứng siêu nhanh và cú ra chân liên hoàn xảo trá của [Ma Thú] lập tức khiến cho đại sảnh quan chiến rộ lên một loạt các tiếng hít khí lạnh, mọi người đều cảm thấy lo lắng cho vị Béo Gia vừa anh dũng chống lại ác bá kia. Có điều, sự lo lắng rất nhanh đã biến mất...

Nhanh như chớp, [Chiến Hỏa] liền xoay người trên không giống như một bông hoa đang bay bổng, trong khi nhào lộn với tốc độ cao, hai cánh tay máy vừa nhấn vừa đẩy, đã mượn cú đá của [Ma Thú] mà lộn người một cái lùi lại.

Mà [Ma Thú] thì lại bắn về phía ngược lại, hai tay cũng chống đất, hai chân liên hoàn xoắn về phía sau, sau khi xoay tròn như chong chóng thì ưỡn lưng một cái, xoay người đứng lên.

Hai chiếc robot một cao một thấp đều tự làm một cú nhào lộn, vừa rơi xuống đất, không chờ đứng vững đã chợt nghe thấy hai tiếng ầm vang đồng thời vang lên. Mặt đất run rẩy, hai chiếc robot đã bắn ra như đạn pháo rời nòng, lao về phía đối phương ở trước mặt.

Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt mơ màng, khẩn trương đến mức hít thở cũng khó khăn, một chữ "hay" trong miệng cũng không thể nói ra lời.

Như đợt giao phong vừa rồi, phảng phất giống như thời gian đã trôi qua nhanh vạn năm... Trong lòng mọi người chỉ cảm thấy, những kỹ thuật robot mà dĩ vãng đã được tiếp xúc, hết thảy đều là chó má, rồi các cuộc quyết đấu giữa các cao thủ dĩ vãng, đều mẹ nó giống như trẻ con đang đánh nhau!

"Choang choang choang choang..."

Tiếng sắt thép va chạm dày đặc như pháo nổ đang vang lên không dứt bên tai. [Ma Thú] và [Chiến Hỏa] trong nháy mắt đều đã đánh ra mười quyền sáu cước.

Lấy nhanh đánh nhanh, hai bên đúng là quyết chiến không lùi, thực lực ngang nhau!

"Bành" một tiếng ầm vang, trong bản đồ chiến đấu hoàn toàn mô phỏng thực tế bụi bay mù mịt. Cú đá của [Ma Thú] vừa mới bị [Chiến Hỏa] giơ tay đỡ được, lập tức liền mượn lực xoay vòng một cái như chong chóng, đá quét một cái về phía đầu của [Chiến Hỏa]. Mà [Chiến Hỏa] thì lại không lùi mà tiến tới, lấy vai khiêng chân của [Ma Thú] đẩy bay ra, sau đó co người lao lên, tung một cú đấm xoáy.

Một quyền như lưu tinh này bị [Ma Thú] trở tay ngăn cản. Hai chiếc robot một tiến một lùi, quyền cước giao nhau, làm cuốn lên đất đá bay mù trời.

" Mập mạp, ăn uống lộn thuốc rồi hả?" Rắm Thối tru lên.

" Lão Tử đã kìm nén từ lâu lắm rồi, ngày hôm nay phải xả ra hết mới được!" Mập mạp đã bị kích thích tâm tính, cơ thịt trên mặt giật giật, tốc độ tay đã gia tăng tới sáu mươi lăm nhịp mỗi giây. Khiêu chỉ, yên chỉ, vân chỉ, cổn chỉ, đạn chỉ, phục chỉ.... Các loại điều khiển bằng ngón tay trong huấn luyện chiến sĩ robot cơ sở đang dội xuống ào ạt trên bàn phím như mưa xối.

Trên bản đồ chiến đấu của phòng đối chiến, [Ma Thú] đang lùi về, bay nhảy phóng nhanh hết bên trái rồi sang bên phải, thân hình phiêu hốt bất định. Mà [Chiến Hỏa], thì lại vẫn luôn theo như hình với bóng, điên cuồng tấn công không ngớt.

" Chính Phản (xuôi ngược) Khiêu Dược Xuyên Hành!

Tiếng náo động, tiếng hò hét của các người chơi đang hòa lại với nhau.

Quá kích thích rồi, bọn họ chưa bao giờ được thấy chiêu phóng người đổi hướng bất quy tắc nhanh nhẹn và đẹp mắt đến như thế. Phải biết rằng, hình thế của chiêu Khiêu Dược Xuyên Hành này cần vận dụng ít nhất ba mươi nhịp tốc độ tay. Các chiến sĩ robot cấp 5 cấp 6 bình thường muốn làm thì rất khó khăn, càng miễn bàn việc có thể nhanh, nhẹ nhàng và quỷ dị như thế kia rồi. Càng khiến cho người ta phát điên chính là, hai vị này vẫn còn không ngừng đọ quyền cước với nhau. Độ khó ở đây đâu chỉ tăng gấp mười lần!

[Ma Thú] vừa rút lui vừa phóng người đổi hướng, độ khó cực cao. Mà Chiến Hỏa, tuy rằng là chính diện, thế nhưng hắn cũng theo chuyển động của [Ma Thú] mà di động. Có thể theo như hình với bóng dưới trạng thái như vậy, độ khó trong đó không hề kém [Ma Thú] một chút nào!

" Đây mới là thực lực chân chính của Sm01314." Lời bình luận của Mộc lão luôn luôn có thể đánh trúng chính xác được đáy lòng của khán giả. Vị bình luận viên già này đã theo nghiệp bình luận cả đời, đã từng nhìn qua các cuộc so đấu đỉnh cao nhất, cũng xem qua các cuộc quyết đấu chứng tàn khốc nhất. Lúc này, trong giọng nói vậy mà lại run rẩy không thể kiềm chế được: "Nhớ kỹ thời khắc này, nhớ kỹ lời ta nói, thứ mà chúng ta đang được chứng kiến, chính là một trận quyết đấu vĩ đại! So với việc thắng bại, ta lại càng muốn biết được, đâu mới là thực lực thực sự của hai vị tông sư robot này."

"Ầm!" Một tiếng ầm vang, chiếc [Ma Thú] đang bay ngược lại đã nắm được một sơ hở của [Chiến Hỏa], đột nhiên thấp người nhảy về phía trước, giống như di hình hoán ảnh mà lắc mình tới phía sau [Chiến Hỏa], xoay người tung một cú đá thẳng tới lưng [Chiến Hỏa]. Mà [Chiến Hỏa], trong lúc ngàn cân treo sợi tóc vậy mà lại quay người trở về, tung một cú đấm về phía lòng bàn chân cảu [Ma Thú].

Không thể không nói, sự mô phỏng của Mãn Thiên Chiến Hỏa đã tới trình độ cực kỳ chân thực. Đợt va chạm như sấm nổ đất gầm này trong nháy mắt đã kích ra ngọn sóng xung kích dào dạt, các tia sáng bốn xung quanh đang vặn vẹo trong tầng bụi mù khuếch tán bắn nhanh, cuồng phong gào rít.

Chiêu phản kích quỷ dị của [Ma Thú], rồi sự chống cự vô cùng mau lẹ của [Chiến Hỏa], khiến cho tất cả các người chơi đương trường đều ngưng thần nín thở hoa mắt mơ màng.

Đây là tốc độ tay bao nhiêu, đây là kỹ thuật như thế nào?!

Bành một tiếng, Margaret đã đá văng cửa khoang trò chơi ra, vọt tới trước khoang mô phỏng của mập mạp.

Con mắt của nàng đang lóe lên các tia sáng không thể tin tưởng, đôi môi của nàng đang cắn chặt gắt gao, bộ ngực của nàng phập phồng kịch liệt. Nàng đã hoàn toàn phát mộng rồi. Nàng đã từng hoài nghi cái gã mập mạp này khoác lác. Biết rằng Sm01314 cực kỳ mạnh mẽ, vậy nên nàng đã nghĩ rằng đây có thể là một trận so đấu chỉ nghiêng về một phía, và nàng cũng không thể chờ đợi và hi vọng về một kỳ tích rằng mập mạp sẽ đánh bại Sm01314.

Thế nhưng, nàng đã không ngờ tới, xuất hiện ở trước mắt, vậy mà lại là một hồi long tranh hổ đấu như mộng ảo như vậy!

Thực lực chân chính của Sm01314 đã khiến cho nàng cảm thấy khiếp sợ, mà tất cả những gì mà mập mạp phô bày ra, càng khiến cho nàng không thể tin tưởng.

Cái gì là chiến đấu robot, đây mới là chiến đấu robot. Cái gì là cao thủ robot, đây mới là cao thủ robot! Những thứ mà mình đã gặp qua trước đây, nghe nói trước đây, học tập trước đây, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với những gì đang diễn ra trước mắt!

Giống như trên một ngọn núi cao đang có vô số người leo núi đang leo trèo. Mỗi lền nhìn lên, thấy những người đang leo ở chỗ cao hơn, bản thân luôn luôn cảm thấy kính nể và vô cùng hâm mộ. Bỗng nhiên có một ngày, mây mù đang bao phủ ngọn núi đã vô thanh vô tức mà rẽ ra. Chợt phát hiện ra, ở xa xa, lại có một ngọn núi càng cao hơn, càng hùng vĩ hơn. Trên đỉnh núi, đang lẳng lặng đứng hai người.

So với bọn họ, bản thân mình, còn có cả những người leo núi đang ở bên cạnh, thậm chí cả ngọn núi ở bên mình, đều thật là nhỏ bé!

Sự phát hiện này đã khiến cho một người say mê robot tới tận xương tủy như Margaret không thể ngồi yên được.

Nhất là khi nghĩ đến, một trong hai người đang quyết đấu trong tiếng kinh hô của nghìn vạn người chơi kia lại đang ở cùng trong một phòng với mình, ngay ở trong khoang trò chơi bên cạnh mình. Nàng đơn giản là sắp hít thở không thông nữa rồi.

Hóa ra cái gã thiếu tướng Leray Điền Hành Kiện này lại có kỹ thuật điều khiển robot cao tới như vậy!

Margaret nín thở, lẳng lặng đứng ở bên ngoài khoang mô phỏng đang mở rộng.

Trong khoang, mập mạp đang xoay tròn lắc lư. Tay của hắn giống như một đạo huyễn ảnh trên bàn phím ảo. Trên màn hình ảo, công kích của [Ma Thú] đang nhanh tới mức khiến cho người ta hoa cả mắt.

Rắm Thối va mập mạp đều đã bị kích thích cực độ, hoàn toàn quên mất chuyện đánh trận giả.

Nếu như Rắm Thối muốn thắng mập mạp ở trong trò chơi, đó là một chuyện rất đơn giản. Là Trí năng nhân tạo, sức khống chế trời sinh đối với hệ thống chương trình có thể khiến cho nó làm ra bất cứ động tác không thể tưởng tượng nổi nào ở trong trò chơi. Có điều, Thối Thối chẳng thèm sử dụng chương trình hoặc là dựa vào tốc độ tay để giành chiến thắng, hắn muốn dùng kỹ thuật để cùng điên một trận với mập mạp.

Hắn muốn nhìn xem, trình độ điều khiển robot của mập mạp tới cùng có thể đến mức như thế nào!

Trong trò chơi, [Ma Thú] phóng người lên, hai chân như độc xà xuất động, điểm về phía đầu của [Chiến Hỏa]. Mà [Chiến Hỏa] cũng không hề tỏ ra thua kém, chỉ thấy hắn một chân chống đất, cả cơ thể liền xoay xuống phía dưới, còn một chân khác thì giống như một cây roi dài quất theo hướng ngược lại, từ dưới lên trên, vẽ ra một đường vòng cung, đón lấy chiếc chân máy của [Ma Thú].

Sau một tiếng ầm vang inh tai, hai chiếc robot liền giống như hai con bạch tuộc cuốn lấy nhau, một chiếc ở trên không trung, một chiếc ở trên mặt đất, cùng vặn người, song quyền cùng tung ra, tiếng va đập loang choang leng keng liên miên không dứt. Hoành Quyền Thụ Chưởng (đấm ngang đẩy dọc),Tước Khảm Trửu Kích (chém gọt húc khuỷu ),Cầm Nã Kích Đả... Bốn cánh tay máy đang vô cùng linh động trong mỗi một tấc không gian. Mỗi một chiêu một thức, đều là những sát chiêu hiểm ác khiến cho người ta mồ hôi như mưa.

Trước sau không đến một hai giây, đến khi [Ma Thú] tung người lộn về phía xa xa, các người chơi vẫn không biết được hai chiếc robot này đã tung ra được bao nhiêu quyền, bao nhiêu chưởng vào nhau.

Rất nhiều người chơi đã không thở nổi. Ngay cả tấm lưng, cũng đều đã ướt dẫm.

Thế tấn công như mưa xối cùng với những kỹ thuật tuyệt diệu ùn ùn bất tận của [Ma Thú] và [Chiến Hỏa] khiến cho bọn họ cảm thấy mình giống như một con cá bị ném ở trên bờ sông, há miệng phùng mang, hô hấp gấp gáp, thế nhưng càng ngày càng suy yếu.

Trước đó, những động tác robot này chính là bọn họ ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

Robot không phải là con người thích tung cú đấm ra cú đá kiểu nào cũng đươc. Mỗi một đấm mỗi một đá kia, đều là phải điều khiển!

Đúng thế, chính là điều khiển. Là con người dựa vào một đôi tay với mười ngón tay, lại thêm mũ giáp điện tử và máy tính robot phụ trợ để hoàn thành điều khiển. Người chỉ có mười ngón tay, đây chính là điều không thể nghi ngờ. Thế nhưng, hiện tại cái thường thức này lại khiến cho người ta hoài nghi... Nhìn động tác của hai chiếc robot này, ngươi nói bọn họ có mấy ngón tay?!

" Điều khiển vi vương." Mộc lão đang cảm thán: "Robot hiện tại đã tới đời thứ 10, thứ 11. Có lẽ, ở một số quốc gia, giờ đã có kỹ thuật dự trữ tới đời thứ 12. THế nhưng, ai có thể chân chính phát huy ra được tính năng của những chiếc robot này?! Đến tột cùng là kỹ thuật điều khiển của con người lạc hậu hay là robot lạc hậu, cái mệnh đề này, vẫn luôn là không có đáp án. Thế nhưng ngày hôm nay, những người may mắn được thấy trận quyết đấu ở đây, hẳn là có thể biết được đáp án đến tột cùng là cái gì rồi."

Trong phòng đối chiến, hai chiếc robot còn đang dốc toàn lực đánh nhau, còn đang di chuyển xuất thủ nhanh như chớp giật. Mà rất nhiều người chơi, giờ phút này đã nhịn không được mà cúi đầu nhìn qua bàn tay của mình một chút.

Lời cảm thán của Mộc lão đã khiến cho nội tâm bọn họ cực kỳ chấn động.

Nhất là cái gã có tên là Béo Gia kia, điều khiển bất quá chỉ là một chiếc robot tân thủ do hệ thống cấp cho. Tính năng của loại robot này trong hiện thực chỉ tương đương với một số ít robot tư nhân bình thường, chỉ được trang bị năng lực chiến đấu hết sức đơn giản mà thôi.

Thế nhưng không ai ngờ tới, trong tay cao thủ, loại robot này vậy mà lại trở thành một cỗ máy chiến đấu khủng bố đến như vậy!

Tất cả những nhận thức về robot, rồi những quy tắc điều khiển robot đã rèn luyện khắc khổ được tôn sùng là Thánh kinh kia, đều đã bị nghiền nát trong trận quyết đấu như mộng ảo của hai chiếc robot này. Những động tác robot này, rồi những kỹ thuật chiến đấu này, chưa bao giờ được thấy và cũng chưa bao giờ được gặp!

Tiếng va chạm như đậu rang hết tiếng này đến tiếng khác, dày đặc khiến cho trái tim người ta muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Trong sân quyết đấu đang trở nên càng ngày càng kịch liệt.

Chỉ thấy [Ma Thú] chập tay lại thành đao, ánh đao chớp sáng, nhanh như điện bổ về phía ngực [Chiến Hỏa]. Một chưởng này có thể khiến cho người ta thực sự cảm giác thấy được ánh hàn quang đang lấp lóe ở nơi đầu ngón tay kia..

Sắc bén! Cái từ này còn chưa kịp lóe lên trong đầu các người chơi, chỉ thấy [Chiến Hỏa] không thèm để ý, liền nhấc mạnh chân giơ lên quá đầu, làm một cú bổ chân Lực Phách Hoa Sơn!

Toàn bộ đại sảnh liền lặng ngắt như tờ. . . . . Sự chấn động thị giác của một màn này, thực sự quá mạnh mẽ rồi.

Nếu như nói chưởng đao của [Ma Thú] là một thanh loan đao sáng như tuyết, dùng sự nhanh và độc để chấn nhiếp nhân tâm mà nói, như vậy, một cước này của [Chiến Hỏa], chính là một thanh rìu chiến cuồng liệt! Dùng lực, dùng thế để quét ngang thiên quân!

Trong cơn hoảng hốt, các người chơi chỉ cảm thấy trước mắt giống như đang có vạn mã phi nhanh, như đang có hồng thủy cuồn cuộn. Cái khí thế không thể ngăn cản kia như đang đập vào mặt mà đến!

Dĩ lực phá xảo (dùng sức để phá kỹ thuật),từ trước đến nay chưa từng có ---- ngươi có sắc bén đến mức nào đi chăng nữa thì cũng phải thu tay lại cho lão tử!

[Ma Thú] thu tay chuyển mình, dưới chân đan chéo một cái, đã lắc mình tới bên cạnh sườn của [Chiến Hỏa], cánh tay phải vừa mới thu hồi kia lần thứ hai lại nhô ra nhanh như cắt. Lần này, không phải là ánh đao lóe sáng, mà là một thanh trường thương lặng lẽ. Điêu độc âm hiểm!

Cú bổ chân của [Chiến Hỏa] đã đánh vào khoảng không, lập tức thuận thế chuyển mình, thân thể giống như chong chóng mà lượn vòng một vòng, nghiêng người về phía sau, đột nhiên duỗi chân một cái. Giống như một cái cây bị bẻ tới cực hạn, bỗng nhiên bật trở lại, đầu gối uốn cong giống như đạn pháo mà thúc về phía cánh tay phải đang đâm tới của [Ma Thú]!

Lại thu tay lại cho lão tử!

[Ma Thú] lần thứ hai thu tay lại, dưới chân lại đan nhau, bắn về một phía khác của [Chiến Hỏa] như quỷ mị. Tay phải lần thứ ba nhô ra, lần này, tay tựa vuốt ưng, vồ lấy eo bụng của [Chiến Hỏa].

Các người chơi chỉ nhìn đến trợn mắt há mồm, cái tên Sm01314 này vậy mà lại thu phóng lực lượng y như thường! Đây chính là máy móc đang vận hành hết công suất đấy nha, không phải là tay chân người đâu đấy! Hai lần xoay người, ba lần xuất thủ, hắn làm dễ dàng như đang chơi vậy! Thực lực lộ ra lúc này của cái tên này, chỉ nói sáng tỏ một vấn đề ---- Trong những trận quyết đấu trước đây, hắn đều là đùa giỡn!

Không đợi các người chơi phục hồi lại tinh thần từ trong sự khiếp sợ, đã thấy [Chiến Hỏa] chỉ lắc lư hai cái, đột nhiên đã mất đi tung tích.

Trong tiếng kinh hô, khi Chiến Hỏa một lần nữa hiện thân, vậy mà lại đã ở phía sau [Ma Thú], hung ác tung một chiêu Song Phong Quán Nhĩ!

"Tiểu Bàn Hồi Toàn (quay vòng cự ly nhỏ) !" Tiếng hô của Mộc lão đúng lúc xuất hiện.

Bốn chữ. Một lời bình luận này, chỉ có bốn chữ. Thế nhưng, lại không khác gì một luồng sấm sét vừa vang lên bên tai tất cả các người chơi.

Kỹ thuật cấp 8 Tiểu Bàn Hồi Toàn, trong quy phạm võ thuật robot mà con người trường kỳ tiếp xúc, chỉ có miêu tả mà không có ví dụ thực tế. Thế nhưng, trong tất cả các tạp chí robot, tất cả các sách giáo khoa về robot, cái kỹ thuật điều khiển siêu cấp này vẫn xuất hiện nhiều lần---- Ngay cả tên của cái kỹ thuật này, bản thân cũng chính là một cái truyền thuyết!

Không ai biết cái kỹ thuật này là do ai phát minh ra.

Thế nhưng, từ ngày nó sinh ra trở đi, đã được coi là cực hạn điều khiển của con người.

Kỹ thuật chính là được công khai, từ công suất động cơ, phối hợp các khâu điều khiển, quán tính thân thể, đến trình tự bước tiến đều tường tận rõ ràng. Kỹ thuật điều khiển bằng tay thì lại càng được vô số người nghiên cứu hết lần này đến lần khác, nếu như tập hợp lại thì sẽ trở thành một đại tác phẩm!

Mặc dù tất cả mọi người đều tin rằng, cái kỹ thuật này là nằm trong năng lực điều khiển cực hạn của con người. Mặc dù các nhà khoa học, bằng các phương pháp khoa học đã nhiều lần chứng minh được tính khả thi của cái kỹ thuật này. Thế nhưng, nhiều năm qua, cái kỹ thuật này vẫn giống như viên ngọc được chạm trên vương miện của đế vương robot thế giới, chưa có một ai chạm vào được!

Mà hiện tại, Mộc lão lại hộc ra bốn chữ này !

Nếu như trong dĩ vãng, đây coi như cũng chỉ là tên gọi của cái kỹ thuật này là được rồi. Thế nhưng, hết lần này tới lần khác khi bốn chữ này xuất hiện, lại chính là lúc [Chiến Hỏa] đột nhiên nhiên vòng về phía sau [Ma Thú], cũng chính là lúc trong đầu mọi người đột nhiên xẹt qua một tia chớp!

Phảng phất như phối hợp với lời bình luận của Mộc lão.

Trên màn hình lớn của đại sảnh đối chiến, trong nháy mắt đã xuất hiện pha quay chậm về cái động tác này của [Chiến Hỏa].

Mộc lão cầm một chiếc bút điện tử, một bên dừng màn hình ở tại từng hình ảnh, một bên vẽ phác ở trên ảnh.

Bàn tay của ông ta đang run rẩy, đường cong vẽ ra trên ảnh còn không bằng học sinh tiểu học. Thế nhưng, không ai trách cứ ông ta. Tất cả mọi người chỉ là đang ngơ ngác, ngây ngẩn, rồi si dại, chờ đợi ông ta vẽ xong đường cong phác họa của mình trên hình ảnh.

Đại sảnh đối chiến lặng ngắt như tờ.

Mập mạp và Rắm Thối, vậy mà lại càng đánh càng hăng.

Một cú Song Phong Quán Nhĩ này tự nhiên không thể làm khó được Rắm Thối. [Ma Thú] bước nhanh một cái, lập tức thoát khỏi công kích của [Chiến Hỏa]. Song phương không hẹn mà cùng đồng thời bước nhanh, một lần nữa lại đánh giết với nhau.

Mập mạp đang thở phì phò. Tốc độ tay vận chuyển đến cực hạn đã khiến cho ngón tay của hắn bắt đầu cảm thấy đau đớn.

Hắn biết, mặc dù nhìn từ bên ngoài, thực lực hai bên vẫn còn ngang nhau. Thế nhưng trên thực tế, hắn đã dần dần rơi xuống hạ phong. Rắm Thối chung quy vẫn là Trí năng nhân tạo, ở trên cái mạng này, nó liền giống như một vị thần không gì làm không được, bất kể là người nào thì cũng chỉ có thể thần phục dưới chân nó.

Kỹ thuật không có kẽ hở của Thối Thối đang giống như một ngọn núi lớn che ở trước mặt hắn. Bất kẻ là tốc độ tay của hắn có gia tăng tới mức độ nào, bất kể là hắn có hiểu biết sâu sắc về võ học robot đến mức nào, thì cũng đều không thể đột phá được cái chướng ngại này. Lúc này, hắn đang giống như Tôn Ngộ Không bị Ngũ Chỉ Sơn đè đầu!

Thế nhưng lần này, mập mạp chính là không tin cái trù úm này! Quản chi thắng thua, hắn cũng muốn đánh cho sướng khoái!

Cái cục nghẹn này, đã nghẹn từ lâu lắm rồi!

Ai cũng có thể bắt nạt được lão tử, ngay cả tiểu hốn đản khốn nạn Thối Thối ngươi cũng dám bắt nạt lão tử!

Dưới sự tấn công như mưa rền gió dữ của [Ma Thú], [Chiến Hỏa] đang phản kích một cách sắc bén. Hai chiếc robot đã nhanh đến mức không nhìn thấy thân hình, chỉ thấy hai vệt sáng một đen một bạc đang xoay vòng bay múa.

Một quyền của [Ma Thú] dội vào trên lưng [Chiến Hỏa], [Chiến Hỏa] quay người đá chân, đá vào trên đùi [Ma Thú]. Song phương đều lảo đảo một cái, cong người lại bước nhanh về phía trước, đụng vào nhau.

Một phút trôi qua, hai phút trôi qua. . .

Bức tranh của Mộc lão đã được vẽ xong, đoạn phim lại một lần nữa được được trình chiếu liên tục. Trong con mắt của tất cả các người chơi, đoạn phim này lại càng quý giá hơn bất cứ vàng bạc châu báu nào.

Bọn họ đang nhìn một cách thành kính. Trên màn ảnh, theo động tác của [Chiến Hỏa] vẽ ra một đường cong trong bước di chuyển, giống như một bộ sách giáo khoa --- Viên trân châu trên vương miện đế vương robot, rốt cục đã bị con người chạm tới rồi!

Lúc này, dùng bất cứ ngôn ngữ gì để miêu tả tâm tình thì đều có chút trống rỗng rồi.

Một vị chiến sĩ cao cấp có tên là Quốc Dân Dự Bị, trong lúc thất hồn lạc phách đã nói ra tiếng lòng của mọi người.

" Tam sinh hữu hạnh!”

Những lời này đang quanh quẩn liên tục bên tai mọi người.

Một trăm chiêu, hai trăm chiêu, ba trăm chiêu...

Không ai biết Sm01314 và Béo Gia đã đấu được bao nhiêu chiêu.

Con mẹ nó! Bị hắn chống cự qua, lại còn qua nhiều chiêu như vậy. Rắm Thối chán nản nhìn số liệu thống kê giờ phút này đã vượt qua một nghìn, làm một cú dừng và chuyển hướng đột ngột, sau đó xoay người tung một chiêu Liêu Âm Thối… Cuối cùng cũng phải cho hắn một cú thật ác!

Dám chơi cái này với lão tử?

Mập mạp bị kích thích muốn nổ phổi rồi. Tốc độ tay, tại giờ khắc này đã nhanh đến không biết bao nhiêu.

Tất cả mọi người chỉ nhìn thấy, chiếc [Chiến Hỏa] đã dần dần rơi xuống hạ phong nhưng vẫn còn đang tử chiến không lùi kia đột nhiên đã phát cuồng rồi. Hắn nhanh như gió tránh qua công kích của [Ma Thú], dán người áp sát tới, kế tiếp, chính là một bộ quyền tổ hợp vô cùng khó coi....

Song Long Tham Châu như sấm sét chợt hiện, Đáy Biển Mò Kim như chớp điện phá trời, Hầu Tử Thâu Đào như sao sáng đuổi trăng, Đồng Tử Bái Quan Tâm như cầu vòng bắc núi, Lão Hán Thôi Xa như...

"Âm!"

Một tiếng vang rền, cát bui mù mịt.

Thời gian đã hoàn toàn ngưng đọng rồi. Một tiếng vang dội giống như đã chờ đợi cả trăm năm đang quanh quẩn bên tai mọi người.

"Chiến thắng!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.